Cuối cùng Vương Tiểu Thanh giúp Trương Vũ chọn một bộ quần áo, áo sơ mi xanh nhạt, màu hiếm, kết hợp với quần dài màu đen.
Trương Vũ mặc cảm thấy khá tôn da, nhưng Trương Vũ mua, cảm thấy mặc gò bó.
Vương Tiểu Thanh nhất định bắt mua, hẹn hò sẽ mặc bộ , Trương Vũ cô , liền mua luôn.
Trương Vũ kéo Vương Tiểu Thanh qua cửa hàng mua sắm, bọn họ mua nhiều đồ ăn vặt, bánh quai chèo, Vương Tiểu Thanh thích ăn, Trương Vũ mua một cân.
Cũng mua một chút tôm khô nữa, Trương Vũ xách túi lớn túi nhỏ, Vương Tiểu Thanh thật sự bỏ đồ trong gian.
“Anh sẽ gửi đồ ở nhà bạn của , em ở đây đợi một chút, đừng ” Trương Vũ dặn dò Vương Tiểu Thanh một câu xách đồ .
Vương Tiểu Tnhanh đoán chắc để đồ ở chỗ mặt sẹo.
Thực tế đúng là như . Trương Vũ để đồ đạc trong ngăn tủ việc của mặt seo. còn dặn dòm ai đụng .
Sau khi Trương Vũ , một đàn em lén lút đến gần mặt sẹo.
“Đại ca, tại nhị ca cho chúng đụng những thứ đó ?
“Không , , chú ?” mặt sẹo bắt đầu nhiều chuyện.
“Vừa ở chợ đen, em thấy nhị ca cùng một nữ đồng chí, cô như tiên nữ, thướt tha yểu điệu, mày ngài, mắt như họa, chậc chậc chậc, cô là một mỹ nhân hiếm thấy ở thị trấn . Em đoán, đó chính là chị dâu tương lai”. Vẻ mặt của đàn em thần thần bí bí.
“Hehe, Trương Vũ , dẫn em dâu đến tận cửa mà đưa , chuyện với ” mặt sẹo xoa xoa đầu.
Trương Vũ trở cửa trung tâm mua sắm, dẫn Vương Tiểu Thanh ăn, ngờ gặp Vương Mộng Mộng ở nhà hàng.
Vương Mộng Mộng mới rút tiền từ bưu điện về, Lưu Thải Hồng gửi một trăm đồng tiền bồi thường cho Vương Mộng Mộng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-165.html.]
Trên cô vốn còn vài chục đồng, liền chạy đến nhà hàng ăn uống.
Lúc Vương Tiểu Thanh ngang qua, bàn, trời ơi, bốn món mặn, Vương Mộng Mộng ăn hết một nửa .
“Thanh Thanh, em xem em ăn gì” Trương Vũ gọi Vương Tiểu Thanh chọn món ăn.
“Em ăn thịt kho tàu, còn thì chọn ” Vương Tiểu Thanh thấy thịt kho tàu ở nhà hàng cũng ngon, một thời gian ăn thấy thèm.
“Được, đồng chí, cho một phần thịt kho tàu, rau trộn thịt bò, rau trộn tai heo, giá xào” Trương Vũ gọi bốn món, đây khi ăn cùng Vương Tiểu Thanh, cô thích ăn tại heo và thịt bò.
Sau khi trả tiền, bọn họ chờ món ăn.
Vương Mộng Mộng cũng thấy Vương Tiểu Thanh, Vương Mộng Mộng chút sợ hãi, lúc cùng Vương Tiểu Thanh xô đẩy, đẩy Vương Tiêu Thanh xuống sườn núi, bây giờ Vương Tiểu Thanh một đàn ông bên cạnh bảo vệ, Vương Mộng Mộng dám gây sự, giả vờ như quen , ăn thức ăn.
“Uống nước ngọt ” khi Vương Tiểu Thanh ngẩn thì Trương Vũ mua hai chai nước ngọt về.
Một chai vị cam, một chai vị vải, Vương Tiểu Thanh chọn chai vị vải, uống một ngụm, mát lạnh thoải mái.
“Ngon quá, em mua vài chai mang về uống ?” Vương Tiểu Thanh mua nước ngọt uống, nhưng quên mất.
“Được, lát nữa về chúng sẽ mua thêm” Trương Vũ uống một ngụm dậy bưng thức ăn.
Vương Tiểu Thanh chai nước ngọt vị cam của Trương Vũ, cũng nếm thử vị cam, liền cầm lên uống thử một ngụm, đẩy trở .
Cảnh vặn Trương Vũ đang mang đồ ăn trở về thấy, Trương Vũ cắn cắn môi.
“Ăn nhiều nhé” Trương Vũ đưa cơm cho Vương Tiểu Thanh.
Vương Tiểu Thanh gặp một miếng thịt kho tàu ăn, ừm, vẫn là hương vị quen thuộc, công thức quen thuộc.
Trương Vũ thì cầm lấy chai nước ngọt bên cạnh lên, uống vẻ ngon lành.