“Ừm, .” Trương Hồng Châu đồng ý , vài ngày nữa tính tiếp, qua vài ngày nữa ngủ với một , sẽ nhượng bộ, Trương Hồng Châu tính của Nhị Cẩu.
Vương Mộng Mộng và Chương Giang Bắc lên tàu trở về thành phố, Hoàng Cẩm một ở điểm tri thức, cái cũng cái , nhưng cô đơn là thật.
Trông vẻ buồn bã, nhưng đó Vương Tiểu Thanh nhắc nhở nhớ sách.
“Tri thức Vương, ngày nào cô cũng sách ?” Hoàng Cẩm tò mò.
“ , ngày nào thời gian cũng một chút, thì sẽ quên mất.” Vương Tiểu Thanh thật.
Nghe đến đây, Hoàng Cẩm cảm thấy hổ thẹn, khi gia đình gửi sách qua, chỉ qua vài , đó do việc mệt quá mà nữa.
“Nhất định đừng bỏ cuộc, tin , bằng nghĩ tại tiền như mà mua công việc để trở về thành phố, chỉ vì , kỳ thi đại học sẽ khôi phục, chính là đợi ngày đó.”
Vương Tiểu Thanh an ủi Hoàng Cẩm xong về nhà nấu cơm.
Hoàng Cẩm lời an ủi của Vương Tiểu Thanh, trong lòng vui hơn nhiều, cũng động lực sách.
Lại qua hai ngày, Trương Hồng Châu cảm thấy đến lúc.
Nhị Cẩu lên giường, Trương Hồng Châu liền giục tắm.
“Nhị Cẩu, tắm .” Trương Hồng Châu nháy mắt với , Nhị Cẩu liền hiểu ngay, lập tức tắm.
Trương Hồng Châu nhân cơ hội uống một viên thuốc tránh thai, đây là hai ngày lên thị trấn mua về, mua một lọ lớn, đủ dùng cho vài tháng.
Sau khi hai xong việc, Nhị Cẩu chuẩn ngủ, Trương Hồng Châu giữ tay .
“Nhị Cẩu, thật cơ thể của em vẫn hồi phục, em tháng mới , ?” Trương Hồng Châu nũng nịu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-171.html.]
“Được, .” Nhị Cẩu đồng ý.
Trương Hồng Châu đắc ý, an tâm ngủ.
Sáng sớm hôm , Nhị Cẩu thấy Trương Hồng Châu dậy, sắc mặt liền khó coi.
“Nhị Cẩu, con gọi vợ dậy , nghỉ ngơi hai mươi ngày .”
“Mẹ, cơ thể của cô vẫn hồi phục , để cô nghỉ ngơi thêm vài ngày nữa, tháng , với , để cô hồi phục cho , chẳng càng mới sinh cháu cho ?”
Nhị Cẩu cha cháu, đảm bảo cha sẽ nhượng bộ.
Quả nhiên, Nhị Cẩu xong liền bĩu môi, gì nữa.
Lại Lưu Thải Hồng, bà việc ở nhà xưởng trưởng Ngô mấy ngày, phát hiện ở trong cái nhà , nếu sống ở đây, nên lấy lòng ông bà Ngô, mà là lấy lòng bà cụ.
Vì mỗi ngày Lưu Thải Hồng đều nẫu mỗn ăn mà bà cụ thích, bà cụ thích ăn đồ mềm.
Lưu Thải Hồng nấu thịt kho tàu, sườn hấp, đều mềm nhũn rời cả xương, bà cụ ăn hài lòng.
Trong lòng Lưu Thải Hồng chút lo lắng về Vương Mộng Mộng, mấy ngày gọi điện, chắc Vương Mộng Mộng lên đường.
Trong lòng Lưu Thải Hồng cũng chút xúc động, hơn nửa năm gặp con gái, gầy , chắc chắn là gầy , nghĩ đến đây thôi, mắt Lưu Thải Hồng đỏ hoe.
Chờ con gái định xong, Lưu Thải Hồng cũng sẽ yên tâm hơn, Lưu Thải Hồng tăng tốc nấu ăn, bọn họ sắp tan .
Buổi tối khi xong việc nhà, Lưu Thải Hồng chuẩn rửa chân lên giường ngủ, cả ngày dù việc nặng, chỉ nấu ăn dọn dẹp, nhưng suốt ngày ngừng nghĩ.
“Cốc cốc cốc~” Vương Mộng Mộng nhẹ nhàng gõ cửa, địa chỉ trong thư của Lưu Thải Hồng là ở đây, ngôi nhà thật sang trọng, nếu ở trong ngôi nhà như thì mấy.
Lưu Thải Hồng tiếng gõ cửa, còn nghĩ nhầm, qua cửa sổ, trông giống con gái .