Mười giờ, Trương Vũ mặc bộ âu phục mới, vây quanh đến cửa nhà Vương Tiểu Thanh, ngờ nhà Vương Tiểu Thanh còn mấy chướng ngại vật nho nhỏ.
“Không cho kẹo sẽ mở cửa” mấy cô bé giang tay chặn cửa, may mà Trương Vũ chuẩn từ , đàn em bên cạnh tay bưng một đĩa kẹo, Trương Vũ lấy một nắm rải phía .
“Ăn kẹo cưới nào” một tiếng hô lớn, tất cả bọn trẻ đều chạy đến tranh kẹo.
Trương Vũ nhanh chóng mở cửa, thấy Vương Tiểu Thanh đang yên tĩnh giường đợi , trông như một nàng công chúa cao quý, xinh , nhiễm một hạt bụi.
“Thanh Thanh, đến rước em đây” Trương Vũ tự chủ lời từ trong lòng.
Những dân trong thôn theo xem náo nhiệt thấy trang phục của Vương Tiểu Thanh, ai nấy đều kinh ngạc.
“Ôi chao, tri thức Vương xinh quá .”
“ . Đẹp quá. Chiếc váy chắc rẻ .” Mọi ríu rít, náo nhiệt thôi.
Trương Vũ đến mặt Vương Tiểu Thanh, quỳ một chân xuống đưa tay .
“Đồng chí Vương Tiểu Thanh yêu, em lấy nhé.”
Nghe câu xong, Vương Tiểu Thanh nhịn bật , trời ơi, Trương Vũ học từ thế , chút giống đám cưới hiện đại .
“Lấy , lấy , lấy .”
Những bạn của Trương Vũ cũng bắt đầu reo hò, Vương Tiểu Thanh liếc qua, lúc mới chú ý đến mặt sẹo cũng ở đó.
“Em đồng ý” Vương Tiểu Thanh dứt khoát đưa tay .
Hai tay trong tay lên, Trương Vũ đến cửa liền bế Vương Tiểu Thanh kiểu công chúa.
"Em đồng ý" Vương Tiểu Thanh hào phóng đưa tay qua.
Tiểu Triệu bên cạnh theo khóa cửa nhà Vương Tiểu Thanh , đây là điều mà Trương Vũ dặn đường đến đây, trong nhà nhiều đồ quý giá, nhớ khóa cửa .
“Có nặng ?” đường Vương Tiểu Thanh hỏi Trương Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-250.html.]
“Gầy quá, ăn nhiều hơn.”
Trương Vũ thật lòng, bình thường thích xoa nắn những chỗ mềm mại Vương Tiểu Thanh, ước gì Vương Tiểu Thanh thể béo thêm chút nữa.
“Em ” Vương Tiểu Thanh bĩu môi thì thầm.
“Cô dâu đến .
Một tiếng hô to, liền bắt đầu đốt pháo, Trương Vũ bế Vương Tiểu Thanh cửa.
Trước tiến nhà chính đó mới dâng .
“Mẹ, mời uống ” Vương Tiểu Thanh quỷ hai gối nhận chén từ tay Trương Vũ đưa cho bà Vương uống.
Bà Vương mặc đỗ mới ghế trông như trẻ mười tuổi.
“Tốt, , ngoan” bà Vương nhận chén uống một ngụm, lấy một phong bao lì xì từ trong túi, đây là tiền mừng đối xưng hô.
“Cảm ơn ” Vương Tiểu Thanh vui vẻ nhận lấy, cùng Trương Vũ trở về phòng tân hôn.
Bên ngoài bắt đầu náo nhiệt bàn tiệc, Vương Tiểu Thanh đồng hồ, mười một giờ, khách vẫn đến đông đủ, đoán chừng mười một rưỡi mới khai tiệc.
“Anh ngoài tiếp khách, em ở đây nghỉ ngơi một chút.” Trương Vũ nhẹ nhàng hôn lên má Vương Tiểu Thanh một cái, ngoài.
Vương Tiểu Thanh từ gian lấy một quả cam lớn, ăn từng miếng nhỏ, sáng nay vẫn ăn gì, chút đói bụng, sợ ăn thứ khác hỏng lớp trang điểm, nên ăn chút hoa quả để lót .
Trên giường đầy táo, lạc, nhãn và hạt dưa, Vương Tiểu Thanh cũng ăn một ít táo và nhãn, chủ yếu là chút buồn chán.
Trương Vũ và bà Vương ở bên ngoài tiếp khách, Trương Dũng thì nhận lễ, ai mang gì đến đều ghi rõ, còn trả .
Mười một giờ hai mươi tám phút trưa, đầu bếp hô một tiếng "Khai tiệc".
Hai phụ bếp bắt đầu bưng khay thức ăn ngoài.
Hôm nay tổng cộng tám bàn, việc dọn món ăn lên diễn nhanh.