Vương Tiểu Thanh về phòng , suy nghĩ để với Trương Vũ về chuyện cô gian.
"Thanh Thanh, rửa chân ." Trương Vũ cắt ngang dòng suy nghĩ của Vương Tiểu Thanh, mang một chậu nước nóng . Vương Tiểu Thanh định tháo giày nhưng Trương Vũ nhanh chóng , Trương Vũ cởi giày và tất của cô và đặt chân của cô chậu nước.
"Anh tắm đây," Trương Vũ xong liền ngoài. Sau khi ngâm chân xong, Vương Tiểu Thanh nhớ đến lời hứa với chị dâu về việc mặc váy ren đỏ cho chị xem, vì thế liền váy ren và khoác áo ngoài, đến phòng chị dâu.
“Cốc cốc ~ Chị dâu, em ?” Vương Tiểu Thanh thấy phòng của chị dâu còn sáng đèn, chắc chị dâu vẫn ngủ.
“Vào .” Tiếng chị dâu vang lên.
Vương Tiểu Thanh mở cửa bước , thấy chị dâu vẫn đang đan áo len, còn cả thì ngủ.
“Chị dâu đan áo len ban đêm cho mắt .” Vương Tiểu Thanh nhắc nhở.
“Chị , nhưng chán quá, ngủ ,” chị dâu đặt áo len xuống, thấy Vương Tiểu Thanh mặc váy, liền nhanh chóng dậy mang giày .
Vương Tiểu Thanh cởi áo khoác , xoay một vòng.
“Thế nào chị dâu, ?”
“Đẹp lắm, thật. Mẹ chị sai, em giống như minh tinh tivi .”
Tào Chiêu Đệ Vương Tiểu Thanh trong chiếc váy ren đỏ, trong mắt đầy vẻ ngạc nhiên.
“Chi dâu. chắc khi chi kết hôn cũng mặc lắm đúng ?”
Vương Tiểu Thanh Tào Chiêu Đệ, thật ngũ quan của chị tệ, chỉ là thích trang điểm, hơn nữa da cũng rám nắng.
Những trong thôn đa đều đen, ngoại trừ những cô gái đang chờ gả thì mới chú ý để da rám nắng, còn thì quan tâm tới.
“Lúc chị kết hôn, chị mặc áo khoác đỏ, chính là cái , bình thường chị dám mặc.”
Tào Chiêu Đệ tìm trong tủ áo một chiếc áo khoác tây trang màu đỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-253.html.]
“Rất , đừng tiếc mà mặc, bây giờ còn trẻ, mặc , chờ vài năm nữa già , mặc sẽ còn như .”
Vương Tiểu Thanh sờ chất liệu thấy cũng khá , chắc hẳn rẻ.
“Em đúng, vài hôm nữa thời tiết hơn một chút chị sẽ mặc.”
Tào Chiêu Đệ cũng ăn mặc xinh , đây luôn viện cớ việc đồng áng, nhưng so sánh thì Vương Tiểu Thanh mỗi ngày cũng việc đồng áng, những vẫn xinh như .
“Ừm, chị dâu, em về phòng đây, chị nghỉ ngơi sớm nhé, mai chúng xem tivi.”
Vương Tiểu Thanh nhớ trưởng thôn gần đây việc gì , nên nghỉ thêm hai ngày, chắc đến hai mươi tháng Giêng mới bắt đầu việc .
“Được” Tào Chiêu Đệ gật gật đầu.
Vương Tiểu Thanh trở phòng, định chuẩn cởi váy áo ngủ, liền Trương Vũ mới tắm xong ôm chặt lấy.
“Chờ một chút, em váy.” Vương Tiểu Thanh sợ váy nhăn mất, như sẽ còn nữa.
“Không cần, với em khi em mặc chiếc váy ” Trương Vũ ôm chặt lấy Vương Tiểu Thanh buông.
Vương Tiểu Thanh dở dở , nghĩ tới Trương Vũ thích chơi kiểu .
Một tiếng , cả hai mồ hôi nhễ nhại, Trương Vũ lấy nước nóng lau cho Vương Tiểu Thanh và lau cho .
“Trương Vũ, em chuyện với ,” Vương Tiểu Thanh lấy hết can đảm.
“Thanh Thanh, cũng chuyện với em, để ?”
Trương Vũ thể kìm nén thêm nữa, và Vương Tiểu Thanh chính thức là vợ chồng, cũng giấu diếm cô chuyện gì nữa.
“Được, ,” Vương Tiểu Thanh đại khái sẽ gì.
Trương Vũ hít một thật sâu.
“Thanh Thanh, em chắc hẳn cũng một cách kiếm tiền, nhưng cho tới bây giờ từng qua, cụ thể gì để kiếm tiền, và em cũng bao giờ hỏi qua."