“ bây giờ chúng là vợ chồng, cảm thấy nên, và cũng thể giấu em bất cứ điều gì nữa. Anh kiếm tiền từ chợ đen thị trấn, giúp đại ca ở chợ đen, chính là mặt sẹo. Anh giúp lập kế hoạch, định giá, còn việc bán hàng là do các em khác . Trước đây dám cho em , vì sợ em sẽ thấy công việc đáng tự hào, sợ em khinh thường .”
Trương Vũ đến đây liền dậy bật đèn, từ trong ngăn kéo tìm một quyển sổ tiết kiệm.
“Thanh Thanh, dây là tiền tiết kiệm của trong hai ba năm qua, đây nhiều thế , nhưng bắt đầu từ năm ngoái, một chị gái đến thị trấn. Chị là câm, cũng hẳn là câm, thể chị giả vờ câm mặt bọn . Mỗi chị đến đều đeo kính râm, đeo khẩu trang, đến dấu vết, cũng để dấu vết. Năm ngoái chị cung cấp cho bọn hàng hóa trị giá lên tới mấy vạn, bọn bán kiếm khá nhiều tiền, đại ca chia phần lớn, phần nhỏ. Phần còn chia cho các em bán hàng. Quyển sổ tiết kiệm giao cho em giữ, em dùng thế nào cũng . Anh sẽ tiếp tục cố gắng kiếm tiền, để em cuộc sống hơn.”
Trương Vũ đưa quyển sổ tiết kiệm cho Vương Tiểu Thanh, Vương Tiểu Thanh mở xem, dọa nhảy dựng, má ơi sáu vạn, gần bằng tiền cô đang .
“Nhiều tiền thế , chúng phát tài , Trương Vũ.”
Vương Tiểu Thanh vui vẻ, hai gộp hơn mười vạn, qua vài năm nữa ít nhất cũng mấy chục vạn, thể đầu tư bất động sản.
“Thanh Thanh, em trách chứ, vì đây cho em .” Trương Vũ thấy Vương Tiểu Thanh dáng vẻ mất hứng nào cả.
“Sao trách chứ. huống chi em chuyên từ .” Vương Tiểu Thanh trôm.
“À ~ em, em từ khi nào?” Trương Vũ hiểu, lộ từ khi nào.
“Trương Vũ, thật chuyện em với , chuyện còn kinh ngạc hơn.” Vương Tiểu Thanh Trương Vũ giật .
“Không , em gì cũng chấp nhận .” Trương Vũ chuẩn tâm lý thật .
“Thật , em chính là chị gái câm đó.” Vương Tiểu Thanh Trương Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-254.html.]
“Hả, cái gì cơ, em chính là ~, thể nào, em đùa đó chứ.”
Trương Vũ dậy, kỷ Vương Tiểu Thanh từ xuống một chút, nhớ dáng vẻ của chị câm, thật chiều cao và dáng vóc của chị cầm đúng là giống Vương Tiểu Thanh.
“Em đùa , em một bí mật, bí mật của em từ khi em xuống nông thôn, đó là em một gian. Trong đó một mảnh đất màu mỡ, trồng cái gì cũng chỉ mất vài ngày là thể thu hoạch . Em dẫn xem một chút.”
Vương Tiểu Thanh nắm tay Trương Vũ, đưa gian.
Trương Vũ giật , đột nhiên đến một nơi giống như thiên đường thế , ở đây ấm áp, chỉ mặc một cái quần đùi, nhưng lạnh.
“Cái gọi là... gian?” Trương Vũ thấy mắt là lúa nước, lúa mì, rau và hoa quả, kinh ngạc vô cùng.
“Đến đấy, thử nho xem.” Vương Tiểu Thanh bứt một quả nho nhét miệng Trương Vũ.
Đây là quả nho ngọt và tươi nhất mà Trương Vũ từng ăn.
Trương Vũ thấy bên cạnh chất đống gạo và bột mì thu hoạch xong, tới lúc mới tin rằng Vương Tiểu Thanh thật sự là chị câm đó.
“Thanh Thanh, những thứ đều là em tự tay thu hoạch hết ?” Trương Vũ thắc mắc.
Vương Tiểu Thanh lắc đầu, thấy mùa vụ chín, liền tập trung tinh thần “thu hoạch”.
Chớp mắt một cái, chỉ thấy đống lúa và lúa mì thu hoạch xong và xếp ở một bên.