Cuối cùng, một thời gian nỗ lực tìm kiếm, cũng tìm mơ khô mà mong ở chợ đen, và ngần ngại mua nửa cân.
Khi Trương Vũ mang "chiến lợi phẩm" về đến nhà, Vương Tiểu Thanh từ trong gian bước .
Cô tò mò túi đồ mà chồng mang về và hỏi: "Anh về ! Anh mua gì thế?"
Trương Vũ mỉm đưa túi mơ khô cho vợ, đáp: "Anh mua mơ khô cho em, em thử xem mùi vị thế nào. Anh thì thấy chua quá."
Nói xong, nếm thử một miếng và nhận lượng đường đủ, vị chua quá đậm.
Vương Tiểu Thanh nhận lấy mơ khô nhẹ nhàng cắn một miếng thích thú : "Ừm, ngon lắm, chua chua ngọt ngọt, rấtm hợp khẩu vị của em!"
Nghe vợ khen ngợi, Trương Vũ cảm thấy yên tâm hơn. Sau đó, bước bếp, chuẩn bữa trưa.
Anh lấy cà chua tươi và trứng gà từ trong gian , cùng với một ít dưa cải muối chua ngon lành.
Nghĩ đến lời khuyên của , nếu cô thể ăn thịt, thì sẽ nấu một vài món chay thanh đạm dễ ăn.
Đến trưa, Trương Vũ bưng hai món ăn chế biến tỉ mỉ: trứng xào cà chua và dưa cải xào.
Vương Tiểu Thanh ăn ngon miệng, ngớt lời khen: "Ông xã, ngon quá!"
Nhìn vẻ mặt hài lòng của vợ, Trương Vũ cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Thành phố Thượng Hải...
Kỳ nghỉ đông lạnh giá, khuôn viên trường vắng vẻ, nhưng Trương Hồng Châu vẫn kiên quyết ở trường.
Lý do đơn giản, gần đây ông chủ Vạn chỗ phòng nhảy ưu ái cô, gần như ngày nào cũng đến tìm cô.
"Hồng Châu, ông chủ Vạn tìm em đấy!"
Chị Phượng vội vã chạy đến chỗ Trương Hồng Châu, đang khiêu vũ cùng các vị khách khác trong sảnh, thông báo tin tức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-371.html.]
Trương Hồng Châu khẽ gật đầu, hiệu rằng cô , đó cảm ơn chị Phượng lập tức hậu trường.
Ở đó, cô cẩn thận chỉnh lớp trang điểm của , suy nghĩ một chút một chiếc váy ngắn bó sát, khoét cổ sâu, nổi bật hình gợi cảm vốn của .
"Ông chủ Vạn~"
Trương Hồng Châu ngọt ngào lên tiếng, nhẹ nhàng bước đến cạnh ông chủ Vạn.
Ánh mắt đầy dục vọng của ông chủ Vạn dán chặt Trương Hồng Châu, ông mỉm hỏi: "Hồng Châu, nãy em gì thế?"
Trong lòng Trương Hồng Châu thầm nghĩ, nếu như rằng nãy khiêu vũ với đàn ông khác, chắc chắn ông chủ Vạn sẽ nổi cơn thịnh nộ. Vì , cô khéo léo đáp bằng nụ duyên dáng: "Không gì cả, em chỉ sửa soạn một chút để đợi thôi!"
Nghe xong những lời , ông chủ Vạn hài lòng gật đầu, khuôn mặt lộ một nụ khó mà phát hiện .
Ông ", ", dang tay ôm chặt Trương Hồng Châu lòng, bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp vai cô.
Ông chủ Vạn vốn giàu , hào phóng, mỗi đến đây, Trương Hồng Châu đều thể kiếm mười đồng tiền boa, xứng đáng gọi là vị khách lớn của cô!
Chờ đến khi cuộc vui kết thúc, trời về khuya, qua nửa đêm, ông chủ Vạn chuẩn dậy về.
"Hồng Châu , em hiện giờ đang ở ? Để lái xe đưa em về." Ông chủ Vạn chuyện tựa Trương Hồng Châu.
"Cảm ơn Vạn, thật sự cần đầu. Em tạm thời đang ở ký túc xá trong trường học thôi." Trương Hồng Châu cẩn thận dìu ông ngoài.
"Ồ, đúng , còn một căn biệt thự nhỏ đang bỏ trống ở gần đây, em đến xem thử ? Nếu em thích, em thể dọn đến đó ở."
Nói , ông chủ Vạn nắm c.h.ặ.t t.a.y Trương Hồng Châu, nhẹ nhàng vuốt ve.
Nghe những lời xong, trong lòng Trương Hồng Châu vui mừng khôn xiết, chỉ đồng ý ngay lập tức. bên ngoài thì vẫn tỏ e dè, từ chối: "Như mà , em ngại lắm. Anh Vạn, em ở trường cũng thoải mái."
"Không , , cứ xem thử xem em thích . Đi, thôi!"
Ông chủ Vạn đợi cô trả lời, liền nhét Trương Hồng Châu trong xe, đó bản cũng nhanh chóng lên xe.