Vương Tiểu Thanh kẹp đèn pin nách, tay bưng một bát canh.
Hiện tại trời tối, ăn , hy vọng là .
Vương Tiểu Thanh tăng nhanh tốc độ, đến cổng nhà Trương Vũ, thấy khói bếp còn đang bốc lên, may quá vẫn còn kịp.
"Trương Vũ.. Trương... " Vương Tiểu Thanh trong cô ở cửa gọi .
Trương Vũ nhanh chóng từ trong bếp chạy . Hôm nay trai và chị dâu về nhà đẻ, bà Vương đang nấu ăn, Trương Vũ mới hỗ trợ nhóm lửa.
"Em đến ," Trương Vũ vui mừng.
“Đây, cầm lấy, chút nóng đấy," Vương Tiểu Thanh thể cầm lâu hơn nữa.
Trương Vũ vội vàng nhận lấy và đặt lên bàn trong sân. Sau đó nắm lấy tay Vương Tiểu Thanh.
"Đừng nhúc nhích. xem một chút." Trương Vũ tay cô. ngón tay đỏ lên thôi nhưng .
"Không , bỏng. Sau cần gấp gáp như , hoặc là dùng giỏ mà xách," ánh mắt Trương Vũ đầy lo lắng.
"Em quên mất" Vương Tiểu Thanh nhớ , hôm nay Trương Vũ cầm qua một cái giỏ, nhưng cô quên mất.
"Em ăn cơm ? Sao đem qua nhiều đồ ăn thế? Hay là ở đây ăn cùng ," Trương Vũ mời cô.
"Không , ở nhà vẫn còn nhiều lắm, ăn nhiều một chút, em về đây." Vương Tiểu Thanh sợ Lưu Hiểu Yến đợi lâu.
"Để tiễn em một đoạn." Trương Vũ theo tiễn cô.
"Anh Trương, cảm ơn về bỏ củi, em tự về , cần tiễn em ."
Vương Tiểu Thanh nhưng Trương Vũ trả lời.
Sau khi một đoạn đường, Trương Vũ ở ngã rẽ cô nhà mới về nhà
Vương Tiểu Thanh về đến nhà, Lưu Hiểu Yến đợi ở cửa, còn cách nào khác, trong nhà một nồi đồ ăn ngon, khóa cửa mới yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-thay-chi-gai-lam-nong/chuong-70.html.]
" về , chúng thể ăn ," Vương Tiểu Thanh nhanh chóng mở cửa nhà."
Cô múc hai bát gà hầm nấm, mỗi một bát, trong nồi còn chút nước hầm, Vương Tiểu Thanh nghĩ trưa mai thể dùng để nấu mì.
Còn năm chiếc bánh, Vương Tiểu Thanh chỉ ăn hai cái, đưa ba cái còn cho Lưu Hiểu Yến.
"Thật ngại quá, ăn nhiều," Lưu Hiểu Yến ăn đến mức hai má phồng lên.
“Hôm nay cô vất vả hái nấm, nên bồi dưỡng cho cô một chút” Vương Tiểu Thanh cũng bắt đầu ăn. Thịt gà mềm, thấm gia vị, nấm tươi ngon, quả là sự kết hợp tuyệt vời.
Cuối cùng, hại ăn sạch sành sanh, cả hai đều ăn đến no căng bụng.
Trương Vũ về đến nhà, bà Vương chờ ở bàn ăn.
“Về , con trai, mau ăn cơm . Món gà hầm nấm và bánh mì trắng ai mang đến ?” Bà Vương ngạc nhiên hỏi, ai mà hào phóng thế.
"Con giúp cô chặt củi, cô mang đến," Trương Vũ đến cô , bà Vương liền hiểu ngay.
“Vậy con ăn nhiều , cô tri thức cũng dễ dàng gì, một cô gái còn một xây nhà, nhiều việc cần đàn ông giúp sức...” Bà Vương lẩm bẩm một lúc, sợ con trai hiểu ý.
"Mẹ, cũng ăn ," Trương Vũ gặp thức ăn bát bà, mong bà thôi nữa.
Hai vốn cũng nấu vài món, nhưng chỉ ăn một chút, còn đồ ăn mà Vương Tiểu Thanh mang đến thì ăn hết sạch.
“Món nấu ngon thật, còn ngon hơn cả nấu,” bà Vương thán phục.
"Mẹ, em trai, chúng con về ." Trương Dũng và Tào Chiêu Đệ bước .
Bà Trương thầm nghĩ hỏng , dọn dẹp nhưng còn kịp .
"A, đây là gì? Xương gà! Mẹ, hai ăn gà !" Tào Chiêu Đệ nhanh tay nhanh mắt nhặt lên một chiếc xương gà.
“Là mang qua cho Trương Vũ, nhiều lắm, chỉ vài miếng thịt gà thôi,” bà Vương giải thích để tránh cô ganh tị.
"Trương Dũng, từ lâu với là thiên vị mà tin. Anh tự , sớm ăn gà, muộn ăn gà đúng lúc chúng ở nhà ăn gà," Tào Chiêu Đệ giận dữ trở về phòng đóng sầm cửa .