Xuyên về thập niên 70: Trở thành chị dâu của nam chính - 812

Cập nhật lúc: 2025-01-31 11:31:27
Lượt xem: 84

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô mỉm nhận lấy, nhẹ nhàng :

"Cảm ơn ông Cố."

gọi "thủ trưởng", vì thấy ông cụ cũng ý vẻ đây. Nếu , cô cứ gọi theo hai đứa trẻ, thiết mất sự tôn trọng—hẳn là vấn đề gì.

Lục Chính Đình nhận lấy sách, cảm thấy trọng lượng của nó trong tay. Anh mỉm , cúi đầu: "Cảm ơn thủ trưởng."

Thủ trưởng Cố gật đầu, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng: "Người trẻ tuổi cần chí hướng rộng lớn, hãy từ từ học hỏi, thể sẽ cơ hội cống hiến cho đất nước."

Trần Chí Cương bên cạnh, lặng lẽ quan sát, gì. Anh tự nhủ lẽ chỉ nên im lặng, cho qua, mặc kệ những lời của ông cụ. Tuy nhiên, Trần Chí Cương thể suy nghĩ về những đổi trong hai năm qua. Lão thủ trưởng chìm đắm trong tâm trạng riêng của , bỏ qua nhiều việc. Nếu như những lời khuyên truyền cho cấp trong quân khu của ông, chắc hẳn ai cũng sẽ cảm động. sự thật là, mắt họ là binh lính xuất ngũ từ quê, còn chỉ là bác sĩ mấy tiếng tăm. Trước đây, Trần Chí Cương với Lâm Uyển rằng nếu lên thủ đô bác sĩ, cũng gì khó. Lâm Uyển chẳng bao giờ bận tâm đến điều đó.

Anh sang Lục Chính Đình và Lâm Uyển, hai đang ôm sách bước phòng phía đông, Trần Chí Cương khẽ liếc mắt, lặng lẽ đóng cửa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-tro-thanh-chi-dau-cua-nam-chinh/812.html.]

Lão thủ trưởng Cố thấy liền hỏi: "Sao cháu đóng cửa? Nóng lắm ?"

Trần Chí Cương lúng túng đáp: "Có muỗi, bác cần mắc màn ạ?"

Lão thủ trưởng Cố nhướn mày, vẻ mặt khinh thường: "Thôn nhang muỗi, cháu thấy ? Trong phòng cũng đốt nhang muỗi , muỗi ruồi nhặng , bảo đảm còn sạch hơn cả ký túc xá của cháu."

Trần Chí Cương phần ngượng ngùng, trong lòng khỏi tự . Anh cũng thích sự sạch sẽ, năm đó trong quân đội còn nhận phần thưởng vì chỉnh lý nội vụ và sắp xếp đậu hũ đấy chứ! Tuy nhiên, thấy lão thủ trưởng vui vẻ, cũng đùa vui một câu: "Cháu thấy thôn khá nhiều nghề phụ, thoạt cũng chẳng nghèo chút nào."

Mộng Vân Thường

Lão thủ trưởng Cố đáp: "Mấy bãi đất đường mà cháu thấy đó, là gì ?"

Trần Chí Cương gật đầu: "Hình như là cây quất, cháu còn thấy cả hoa tiêu nữa. Giá của mấy thứ cũng tệ, thậm chí còn thể xuất khẩu ."

Lão thủ trưởng Cố chỉ khẽ ừm, vì ông hiểu lắm về vấn đề , nên cũng hỏi thêm.

Ngày hôm , trời sáng, Lục Chính Đình dậy nấu cơm. Hai bé và bác sĩ Kim cũng qua giúp đỡ. Lão thủ trưởng Cố và Trần Chí Cương dậy từ sớm, cả hai thói quen tập thể dục buổi sáng, chạy bộ và một bài tập thể lực cơ bản. Lão thủ trưởng giám sát chặt chẽ các bài tập, và khi thấy Lục Chính Đình đang chuẩn bữa sáng, ông : "Sau cháu cũng nên luyện tập như thế."

Loading...