Thẩm Tri Hạ phấn khích xoa bàn tay nhỏ, cảm thấy  thể chờ đợi thêm  nữa, bởi vì gia đình họ sắp  một   công nhân ở thành phố .
Tống Mẫn  ,  rằng cô  hiểu lầm ý   bán công việc cho cô, nên giải thích ngay:
"Hạ Hạ, công việc  là chỗ trống ở nhà máy,  cần  bỏ tiền mua, chỉ cần tuần  em  cùng chồng chị đến nhà máy  thủ tục là ."
"Hơn nữa tiền lương mỗi tháng là 32 đồng cộng thêm phiếu lương thực, vấn đề ăn ở cũng   lo, vì nhà máy bao hết ."
Thẩm Tri Hạ  xong,  lập tức trả lời.
Cô   thể  nhận  ý của Tống Mẫn chứ, họ  mua một công việc cho cô, nhưng   định nhận tiền của cô.
"Chị Mẫn, nếu như  tốn tiền thì công việc  nhà em  thể nhận ."
"Hiện tại công việc ở thành phố hiếm như , ít nhất cũng  mất vài trăm đồng, mà chị  cho em như thế, em thật sự thấy  xứng đáng để nhận."
"Dù  thì mỗi  chị và Ngụy đại ca đưa Tiểu Triết đến điều trị, cũng đều mang  nhiều đồ  đến nhà em, và  mỗi  điều trị em cũng  nhận tiền , chị  cần cảm thấy mắc nợ em ."
Tống Mẫn  vẻ nghiêm túc của Thẩm Tri Hạ, hiểu rằng cô   đang đùa giỡn  giả vờ từ chối. Cô thật sự  tự  bỏ tiền  để mua công việc . Suy nghĩ một lúc, Tống Mẫn  tiếp tục cố chấp nữa.
"Được , công việc  Ngụy đại ca của em  bỏ  ba trăm đồng, em đưa chị ba trăm đồng là ." Nếu Thẩm Tri Hạ  nhất quyết  đưa tiền thì nhận một nửa cũng khiến cô  an tâm hơn.
"Được ạ, chị Mẫn, chị đợi em một chút, em sẽ chạy  lấy tiền từ  ngay." Dứt lời, cô nhanh chóng chạy  nhà.
-
"Mẹ, con  tin vui cho  đây." Thẩm Tri Hạ vui vẻ ôm chầm lấy  Thẩm.
"Con bé ,   giật cả ."
"Có tin gì vui mà khiến con nhảy nhót thế ?" Mẹ Thẩm  đầu ,  đứa con gái đang vui mừng đến mức sắp  kiểm soát  cảm xúc, bà  , khẽ gõ lên trán cô.
DTV
"Ngụy đại ca  giúp nhà  mua  một công việc trong nhà ăn ở nhà máy thép Lam thành."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-111.html.]
"Thật ? Tuyệt vời! Tuyệt vời!" Mẹ Thẩm,  mới mắng yêu Thẩm Tri Hạ, bây giờ  thể kiềm chế  niềm vui khi  tin, bà nhảy cẫng lên.
"Mẹ,  bình tĩnh chút nào, mau đưa con ba trăm đồng, con  trả cho chị Mẫn,   vẫn đang đợi ở ngoài."
Mẹ  mắng cô ầm ĩ, nhưng giờ đến lượt bà thì...
Có vẻ còn hưng phấn hơn cả cô nữa.
"Được ,  sẽ  lấy ngay."
Nụ   gương mặt  Thẩm gần như kéo dài đến tận thái dương. Trên đường  phòng, bà thậm chí còn  lóng ngóng, chân nọ đạp chân .
Thẩm Tri Hạ  theo  ,   ngớt.
Mẹ của cô thật sự quá hài hước.
Dù rằng cô cũng  thể tự  lấy  ba trăm đồng, nhưng  hơn là để  đưa. Nếu  thì tự dưng cô  ba trăm đồng trong tay,  sẽ nghi ngờ liệu cô   gì sai trái .
Cứ đợi đến khi nhà nước cải cách mở cửa,  cô sẽ tiết lộ kho vàng nhỏ của .
Khi , cô sẽ mua vài mảnh đất,  tích trữ vài khu nhà tứ hợp viện, sống cuộc đời của một phú bà  thông minh  xinh .
Khi  Thẩm mang tiền , nụ  vẫn  phai nhạt.
Đây  lẽ là  bà sẵn lòng đưa tiền nhất trong cuộc đời.
"Mẹ Hạ Hạ ơi,  chuyện gì mà vui vẻ ? Nhặt  tiền ? Nhìn bà vui đến nheo cả mắt  kìa." Cha Thẩm từ bên ngoài bước ,  vẻ mặt hân hoan của vợ, ông  hiểu chuyện gì, thậm chí còn tưởng là bà nhặt  kho báu nào đó.
"Ha ha, chuyện  còn vui hơn nhặt  tiền nữa."
Mẹ Thẩm  vòng vo, tiếp lời: "Nhà họ Thẩm chúng  sắp    việc trong nhà máy thép ở thành phố ." Bà  để ý đến biểu cảm ngạc nhiên của ông chồng mà cầm tiền  gặp Tống Mẫn.
Bà  cảm ơn   thật , nếu   sự giúp đỡ của họ, gia đình bà sẽ chẳng bao giờ  cơ hội  thế .