Dư Hướng Sâm cất thư xong, tiếp tục mở hai gói bưu kiện.
Ngay lập tức một mùi thơm của thịt bay thẳng  mũi.
Triệu Thường Lạc ngạc nhiên  những món đồ trong gói bưu kiện   mở.
"Trời đất,  là đồ ngon! Ngửi thôi cũng thấy thơm !"
Anh   xổm xuống và thấy bên trong là năm gói thịt bò khô  năm cân mỗi gói, hai gói thịt xông khói, hơn mười hộp thịt hộp, từng miếng thịt trong hộp hiện rõ mồn một, khác hẳn với những loại thịt hộp chỉ  thịt băm nhỏ vụn.
Ngoài , bên trong còn  vài gói bánh quy  buộc chặt trong túi.
Bất chợt ánh mắt của Triệu Thường Lạc  thu hút bởi một chiếc túi nhựa trong suốt   sàn, túi nhựa  bọc kín, dường như  lọt một chút  khí nào,   là  cách nào  như thế.
Bên trong túi là những lát trái cây sấy nhiều màu sắc và kích thước khác , cắt thành từng lát tròn. Anh  cầm lên  kỹ.
"Trời ạ, đây   là trái cây sấy ? Ôi chao, nhiều trái cây thế ! Còn  nhiều loại   từng thấy nữa!"
"Hướng Sâm,  yêu   nghề gì thế? Thật sự là một cô gái nông thôn ? Sao  thể gửi cho  nhiều đồ ngon thế ? Chỗ thịt    vài chục cân  nhỉ."
"Với  trong hộp  chỉ  thịt mà còn nhiều mỡ nữa. Nhà bình thường, dù là ở thành phố, cũng khó mà  thể gửi  một lúc nhiều như   ?"
Anh  thoát khỏi sự kinh ngạc,  Dư Hướng Sâm đầy nghi hoặc hỏi.
Dư Hướng Sâm  thấy đồ bên trong gói bưu kiện, ban đầu  cũng cảm thấy ngạc nhiên vô cùng giống như Triệu Thường Lạc.   khi nghĩ kỹ,  đoán cô gái nhỏ  chắc chắn   lời, tự ý lên núi .
Lần  gặp nhất định   chuyện nghiêm túc với cô, gan cô cũng lớn quá, gặp nguy hiểm đến mức leo cây cũng  nổi mà  dám   rừng sâu một !
Hơn nữa,   đường vân của miếng thịt,   thể đây là thịt bò quý hiếm.
"Có lẽ là cô  lên núi săn ." Anh lên tiếng giải thích.
"Chả trách, nhưng   đối với  thật sự   đấy, gửi cho  nhiều đồ ngon thế ,     đối xử  với   một chút."
DTV
Triệu Thường Lạc tuy  từng gặp Thẩm Tri Hạ, nhưng lúc  trong lòng    ngả hẳn về phía Thẩm Tri Hạ. Một cô gái  thể  đồ ăn thơm ngon thế ,  rộng lượng như , chắc chắn là một cô gái  hiếm .
Thực  Thẩm Tri Hạ    nghĩ nhiều như thế, dù  những thứ  cô   nhiều trong  gian của .
Dư Hướng Sâm mỉm  khẽ,  đáp lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-125.html.]
BỊCH!
Đột nhiên, ở cửa vang lên tiếng va chạm lớn.
"Ây da, đừng chen chúc nữa."
"Mau  dậy,  sắp  đè c.h.ế.t ."
"Mau  dậy!"...
Nghe tiếng động, hai  lập tức ngẩng đầu  về phía cửa.
Chỉ thấy một nhóm chiến sĩ lúc  giống như xếp chồng , từng  một đè lên .
Dư Hướng Sâm: "..."
Triệu Thường Lạc: "..."
Dư Hướng Sâm: "Toàn thể  lệnh! Đứng nghiêm!"
Các chiến sĩ đang  lăn  đất lập tức  thành hai hàng.
"Các   gì đấy? Không   việc của  mà  đến đây diễn xiếc ? Hay là cảm thấy cường độ huấn luyện  đủ,  tập thêm hả?"
Anh chỉ tay  một  trong đó: "Trần Húc,   !"
Trần Húc  điểm trúng, ngượng ngùng kéo khóe miệng.
"Báo cáo doanh trưởng, họ  là chị dâu gửi cho  đồ ngon, thế là chúng ... chúng  chỉ đến xem thôi..."
Thực  họ chỉ cảm thấy tò mò thôi, chẳng  doanh trưởng vẫn đang độc  ?
"Doanh trưởng, chúng em thật sự  chị dâu  ?" Một chiến sĩ gan  hỏi.
"Các  tạm thời chỉ  nửa chị dâu thôi, còn   cô   đồng ý   mà, ha ha." Triệu Thường Lạc càng  càng vui, cuối cùng còn bật  thành tiếng.
Dư Hướng Sâm  bên cạnh tức tối lườm   một cái.
Anh nhặt từ  đất lên một gói thịt bò khô và một gói thịt xông khói đưa cho chiến sĩ  phía : "Cầm lấy  chia cho   ."