Thẩm Tri Hạ ôm con sói con chuẩn xuống núi.
Hôm nay dối Thẩm là lên thị trấn nên cô cũng định đào cái gì mang về cả.
Hơn nữa, trong hang động nhiều thứ quý giá, tạm thời cứ để cho những thứ bên ngoài tự do phát triển thêm một thời gian nữa.
Lúc Thẩm Tri Hạ đến lưng chừng núi, tiếng của Nguyên Bảo bỗng vang lên trong đầu.
"Chủ nhân, mau gian, một con hổ đang lao về phía chủ nhân."
Thẩm Tri Hạ vội ôm con sói con nhanh chóng tiến gian.
"Thật may mắn, thật may mắn." Cô vỗ ngực, thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may gian, nếu chẳng là sẽ bỏ mạng trong miệng hổ ?
Cô dặn Nguyên Bảo tiếp tục quan sát tình hình bên ngoài, còn thì lấy một cái xô gỗ nhỏ, múc một xô nước nóng chuẩn cho sói con một buổi tắm mát-xa êm ái, dễ chịu.
Không chỉ , cô còn lấy một lọ sữa tắm dành cho thú cưng.
Lọ là món quà tặng của chủ tiệm khi cô mua đồ vệ sinh tắm gội, giờ thì dùng đến .
Thẩm Tri Hạ tạo bọt sữa tắm trong lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa đều lên khắp sói con, trêu đùa cho mấy sợi lông đầu nó dựng lên.
Sói con cảm nhận độ ấm của nước, vui vẻ kêu lên những tiếng líu ríu.
"Nhóc con , học sủa như chó, !"
"Gâu- gâu- sủa thế , hú kiểu sói."
DTV
"Nếu , sẽ cho sống cùng chị !"
Thẩm Tri Hạ chợt nghĩ, nếu chẳng may thôn dân phát hiện đây là một con sói thì thật là rắc rối, thể khiến cả thôn hoảng sợ.
Tốt nhất là nuôi nó như một con ch.ó con, cùng lắm khi hỏi thì rằng đây là một giống ch.ó khổng lồ.
Trong gian, một một sói đang tắm rửa vui vẻ, còn bên ngoài, con hổ phát những tiếng gầm ai oán.
Nó cứ xoay vòng tại chỗ cẩn thận đ.á.n.h mặt đất, trong khí, để tìm kiếm mùi hương lôi cuốn nó.
Thẩm Tri Hạ tắm sạch cho sói con xong, cầm khăn mềm lau khô khắp nó.
"Nguyên Bảo, ? Con hổ còn ở đó ?"
"Vẫn còn đó, thưa chủ nhân, nhưng thấy nó vẻ đói?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-132.html.]
"Sao ?"
"Nó cứ vòng quanh chỗ chủ nhân , tiếng gầm vẻ khá tủi ..."
"À..."
"Hay để ngoài xem ?"
Sau khi quyết định, Thẩm Tri Hạ ôm con sói con bước khỏi gian.
Nếu tình hình thực sự quá nguy hiểm thì cô chỉ thể thu cả lẫn hổ gian.
Dù thì thứ trong gian đều theo chỉ huy của cô.
Thẩm Tri Hạ khỏi gian, con hổ vốn đang lòng vòng liền lập tức tiến đến gần.
Nó cứ vòng quanh cô, liên tục ngửi ngửi từ bên trái bên , dường như tìm thứ nó , cuối cùng mũi nó dừng ngay bên cạnh miệng của sói con.
Đầu tiên nó dùng mũi ngửi một chút, đó thè lưỡi l.i.ế.m nhẹ.
Thẩm Tri Hạ cảnh tượng mà ngẩn , nó chờ đợi ở đây chỉ để l.i.ế.m sói con ?
Không thể nào, chuyện thật là...
Liếm xong, con hổ trở nên phấn khích, nó ngừng dùng mũi thúc miệng sói con, dấu với Thẩm Tri Hạ.
Ban đầu, cô vẫn hiểu ý của con hổ, nó gì.
Rồi cô suy nghĩ kỹ, bỗng dưng ngộ .
Chẳng lẽ nó rằng nó uống nước linh tuyền?
Vì lúc ôm sói con ngoài, cô chịu nổi vẻ háo hức của nó đối với nước linh tuyền nên cho nó uống một chút...
Để xác nhận suy nghĩ của , Thẩm Tri Hạ tiện tay dùng chậu gỗ mà sói con tắm để lấy một thùng nước linh tuyền đặt mặt con hổ.
"Mày uống cái ?"
Nghe thấy mùi nước linh tuyền, đôi mắt của Hổ Đại Vương sáng lên, nó đưa mồm tới cái thùng và uống một cách nhanh chóng.
Chẳng lẽ con hổ thành tinh ?
Nháy mắt nó uống cạn sạch thùng nước linh tuyền.
Thấy nước hết, nó dậy cọ cọ tay Thẩm Tri Hạ, nơi mà cô đặt thùng nước xuống, hiệu cô thêm nước .