Trong thời đại , hiếm nhà nào điện thoại, ngay cả thôn điện thoại cũng nhiều.
Chiếc điện thoại trong thôn họ là do năm ngoái công nhận là thôn tiên tiến nên công xã thưởng cho, khi đó cũng gây chấn động nhỏ trong thôn.
Ngày nào cũng rón rén tới chạm thử, nhưng đều trưởng thôn thẳng tay đuổi .
Cho thì , còn sờ , đừng hòng!
"Người gọi điện là từ hiệu sách Lam thành, họ Tào, bảo là sẽ gọi sớm thôi."
Thẩm Tri Hạ thấy , xác nhận là chú Tào gọi đến, nhưng rõ vì chuyện gì.
Chẳng gửi cho chú mười cuốn sách ?
Hơn nữa cô cũng gửi , chắc bởi vì chuyện sách.
Khi cô còn đang suy nghĩ miên man thì điện thoại của chú Tào gọi tới.
Khi chuông điện thoại reo hai tiếng, Thẩm Tri Hạ nhấc ống .
Chưa kịp lên tiếng, từ đầu dây bên truyền đến giọng phần lo lắng của chú Tào.
"Là Hạ Hạ đấy ?"
"Là cháu đây, chú Tào."
"Tốt quá, cuối cùng cũng liên lạc với cháu!"
"Chú Tào, chuyện gì mà gấp thế ạ?"
"Là thế , bên đang chuẩn mua một lô thiết y tế từ nước ngoài, hai tuần nữa bên đó sẽ mang mẫu đến Hải thị, nhưng trong cùng bên tiếng Anh và tiếng Pháp."
"Trước giờ tìm phiên dịch phù hợp, chú nhớ là cháu hình như còn thêm ngôn ngữ khác nên đề xuất cháu lên . Vừa , họ cũng xem qua sách cháu dịch đó, tỏ hài lòng, nên cháu phiên dịch , khởi hành đến Hải thị."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-155.html.]
Hải thị? Không chứ? Nhanh mà cô thể về Hải thị ?
Cũng , thể ngắm Hải thị ở thời đại , chắc cũng khác biệt nhiều lắm nhỉ?
đây cũng là một cơ hội cho cô, cô tin rằng nếu thành nhiệm vụ dịch thuật , bên chắc chắn sẽ để cô thiệt thòi.
Hơn nữa, còn liên quan đến việc nhập khẩu thiết y tế, điều càng khiến cô hứng thú.
Trước đây cô còn lo lắng nếu bắt đầu từ lĩnh vực y tế thì nên bắt đầu từ , nếu đợi đến khi đỗ đại học thì còn tận sáu bảy năm nữa, thực sự là quá lâu.
Thêm nữa, khi cô còn đang học, từng giảng viên của trò chuyện rằng thập niên 70, quốc gia nhập khẩu một lô thiết y tế, nhưng hóa đây là những sản phẩm mà chế tạo, cuối cùng mua về với giá cao như hàng chất lượng .
DTV
Cuối cùng chỉ phát huy tác dụng gì, mà còn khiến quốc gia chịu một khoản tổn thất lớn.
"Chú Tào, khi nào cháu sẽ khởi hành ạ?"
Nghe thấy cô đồng ý, chú Tào bên lập tức vui mừng :
"Cháu chuẩn trong vài ngày tới, chú sẽ sắp xếp cho cháu lên tàu Hải thị năm ngày nữa. Đừng lo lắng, chuyến bao gồm chi phí ăn ở, đến lúc đó cũng sẽ tiền lương."
"Do công việc khá quan trọng, mà cháu là phiên dịch viên chủ chốt, càng xảy sơ suất nào. Bên cũng nghĩ đến việc cháu là con gái, một tàu đến nơi xa như an , nên để đề phòng, khi cháu lên tàu sẽ bảo vệ an cho cháu. Khi cháu đến ga, họ sẽ tới đón cháu..."
Thẩm Tri Hạ cảm thấy hài lòng với sự sắp xếp chu đáo từ bên .
Dù tình trạng buôn bán trẻ em và phụ nữ vẫn thường xảy , đặc biệt là những chuyến tàu xa lạ.
Mặc dù cô đến mức cảm thấy sợ hãi khi một , nhưng nếu ở bên cạnh thì ít nhất cũng để chuyện, giảm bớt sự buồn chán khi tàu đường dài.
Dù thì thời đại , từ Lam thành Hải thị cần đến sáu ngày sáu đêm tàu.
Nghĩ đến đó, Thẩm Tri Hạ khỏi rùng , khó tưởng tượng nổi sẽ trải qua mấy ngày đó như thế nào.
Thôi thì cứ coi như là trải nghiệm cuộc sống hoài cổ , với cô cũng từng tàu xanh bao giờ.
Thẩm Tri Hạ mỉm đặt ống xuống.