"Liệu ?"
Trưởng thôn cô xong, dù thấy hợp lý nhưng cũng dám gật đầu ngay, vì đây là chuyện liên quan đến lợi ích của cả thôn, là quyết định mà ông thể dễ dàng đưa .
"Cháu thấy là . Nếu núi Đá thể tự nhiên mọc nhiều d.ư.ợ.c liệu chất lượng như , thì chứng tỏ những loại d.ư.ợ.c liệu đó phù hợp với đất đai núi."
"Hơn nữa, các chú, các bác trong thôn đều là những kinh nghiệm trồng trọt lâu năm. Khi thể hỏi ông Tần về đặc tính của d.ư.ợ.c liệu, nhờ sự chăm sóc kỹ lưỡng của chúng , chắc cũng gặp vấn đề gì lớn."
Trưởng thôn xong thì gật đầu đồng ý.
Ông lo nhất là d.ư.ợ.c liệu sống , vì trong thôn ai từng trồng những thứ .
nghĩ kỹ , thật cũng vấn đề gì, nếu d.ư.ợ.c liệu sống thì cùng lắm chỉ mất công sức thôi.
Trong thôn dư cái gì, chỉ dư lao động.
Mỗi ngày phân công vài dọn dẹp đất núi cũng chuyện lớn.
Thẩm Tri Hạ thấy trưởng thôn chút động lòng thì thêm gì nữa, vì cụ thể ông cũng cần bàn bạc thêm với các bậc cao niên trong thôn.
Sau khi chào tạm biệt trưởng thôn, cô từ từ về nhà.
-
Mẹ Thẩm thấy cô trở về liền lập tức buông tay khỏi công việc, chạy chỗ cô.
Không vì bà quá tò mò chuyện của con gái, mà là dạo gần đây, Hạ Hạ chẳng chuyện nào mà gây chú ý cả.
Việc nào cô cũng đủ để trở thành đề tài bàn tán ở mỗi nhà trong thôn, mà còn thể kéo dài đến cả tuần.
Ở bên , thấy Thẩm nhanh chóng chạy cửa, cha Thẩm cũng buông tay khỏi công việc.
Mẹ Thẩm: "Hạ Hạ, ai tìm con ?"
Thẩm Tri Hạ: "Là ông chủ hiệu sách, bảo năm ngày nữa con Hải thị một thời gian."
Cha Thẩm: "Hải thị? Con một ? Xa lắm đấy, cả cả về cũng mất hơn nửa tháng nhỉ?"
Cha Thẩm: "Hay là để cha cùng con nhé? Con một cha yên tâm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-157.html.]
Thẩm Tri Hạ: "Không cần cha, chú Tào khi đến ga sẽ đón con, họ sẽ bảo vệ con suốt chuyến , cha cứ yên tâm nhé."
Cha Thẩm xong liền nhẹ nhõm hẳn.
Con gái ông cũng xem như là quan trọng , ngoài mà còn bảo vệ, , lắm!
Mẹ Thẩm: "Hạ Hạ, là chuyện nguy hiểm gì chứ? Sao cần bảo vệ con?"
Nghe , gương mặt cha Thẩm mới hãnh diện xong lập tức trở nên nghiêm túc.
Nếu là chuyện đe dọa đến sự an của con gái, ông mặc kể là chú Tào, chú Triệu chú Lý, đều sẽ từ chối ngay lập tức.
Thẩm Tri Hạ: "Đừng lo, họ chỉ lo lắng con một tới Hải thị an nên cử bảo vệ con tàu thôi."
Thẩm Tri Hạ: "Hơn nữa, con chỉ phiên dịch, gì nguy hiểm cả, cha cứ yên tâm nhé."
Nếu gặp nguy hiểm thì cô vẫn còn gian đặc biệt của , hơn nữa dạo gần đây cô bắt đầu tập võ, đ.á.n.h thì cô chạy.
DTV
Nếu chạy thì cô cũng chẳng cần do dự mà chui gian ẩn .
nếu tình huống nguy cấp, cô cũng để lộ gian.
"Vậy thì mấy ngày tới sẽ chuẩn cho con nhiều đồ ăn mang theo tàu, đừng để đói." Mẹ Thẩm cũng đợi Thẩm Tri Hạ từ chối liền vội vã bước bếp.
Thôi, cứ để bà , tuy trong gian của cô đồ ăn đầy đủ, nhưng cô cũng nỡ từ chối sự quan tâm của .
Chỉ mong bà đừng chuẩn quá nhiều đồ, nếu , cô... thực sự thể vác nổi!
Còn vài ngày nữa mới đến lúc lên đường Hải thị, chú Tào cũng rõ là cần bao lâu.
Trước khi , cô cần tìm Tống Tuyên một để chuẩn cho cô thêm nhiều phiếu quốc gia phòng hờ.
Nhân tiện khi còn thời gian, Thẩm Tri Hạ định lấy thêm một ít đồ để giao dịch với vài . Như trong thời gian cô vắng, cũng thiếu hàng để bán.
Giờ đây mỗi cô ngoài chỉ cần với một tiếng là .
Thông thường, sẽ ngăn cản cô, bởi bà quen với sự bận rộn của cô mỗi ngày.