"Mẹ ơi, con bỗng dưng    nữa." Cô   giường ôm lấy  Thẩm nũng nịu.
Nghĩ đến việc   xe khách  Lam thành, cô  cảm thấy  chóng mặt .
"Con bé ,  thể   là ,  dừng là dừng. Đã hứa với   , vé cũng  mua, con   nữa   ?"
"Con  ,   mà."
Thẩm Tri Hạ ngay lập tức cắt ngang bài giảng dài dòng của , nếu  cô sẽ   dạy bảo ít nhất là nửa tiếng.
"Con chỉ là    xe khách thôi,  xe khách khiến con chóng mặt,  khó chịu."
"Nếu , tối nay để cha con  bộ cùng con tới Lam thành nhé?"
Trước đây khi   xe hoặc   tốn tiền  xe, hầu hết   đều  bộ đến Lam thành.
"..."
Mẹ cô    thể nghĩ  ý tưởng kỳ quặc như  chứ?
Thôi , so với việc  bộ đến mỏi nhừ cả chân, cô thà chịu chóng mặt còn hơn.
Chóng mặt chỉ vài tiếng là hết,  bộ thì chắc  đau chân vài ngày.
Thức dậy ăn sáng xong, Thẩm Tri Hạ  vội thu dọn đồ, cô  lên thị trấn để giao dịch thêm một  với Tống Tuyên.
Không    bán đồng hồ thế nào , theo lý thì  thể bán quá kém.
Dù  mẫu mã cô đưa  cũng  hơn những chiếc đồng hồ  thị trường hiện tại.
"Mẹ ơi, con lên thị trấn một chút,  chút việc."
"Vậy nhớ về sớm nhé."
"Vâng, con sẽ về kịp bữa trưa."
-
Khi Thẩm Tri Hạ đến cổng  chợ đen, thời gian mới  chín rưỡi.
 hôm nay  gì đó  lạ, cô  thấy Cẩu Đản và Hầu Sấu canh ở cửa như thường lệ, mà là hai  lạ mặt cô  từng gặp mặt.
Chẳng lẽ  chuyện gì xảy ?
Cũng  đến mức đó, nếu  chuyện thật thì chắc chắn sẽ   ai canh cửa.
Cô cũng lười vòng vo với hai  , trực tiếp  hẻm tìm Tống Tuyên, dù  con đường hẹp  cô cũng   mấy  .
Đến cửa sân, cô phát hiện cửa lớn cũng đóng.
Cô giơ tay gõ mạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-175.html.]
Gần hai phút , bên trong mới  tiếng bước chân.
"Ai đấy?"
"Là Thẩm - tiên nữ - thần tài - chị Tri Hạ của   đây!"
DTV
"..."
Tống Tuyên mở cửa, im lặng  cô gái nhỏ  mặt với vẻ bất lực,   mà  khuôn mặt cô   chút ngại ngùng nào.
Chỉ  cô mới dám tự giới thiệu  một cách thẳng thắn và mặt dày như .
"Sao thế,  chuyện gì xảy  ? Sao hôm nay cửa đóng chặt thế?"
"Cô   , mấy ngày nay chúng  mệt  c.h.ế.t, hôm qua về là đổ gục lên giường ngủ ngay, thậm chí còn  cởi áo ngoài."
Mấy ngày qua,   dẫn theo Cẩu Đản và Hầu Sấu điên cuồng mở rộng địa bàn chợ đen của họ, bây giờ gần như    kiểm soát  Lam thành.
Cũng nhờ  những vật tư mà Thẩm Tri Hạ bán cho  , nếu ,  thứ sẽ  tiến triển suôn sẻ như .
Đặc biệt là lô đồng hồ,  mang    những khách hàng lâu năm yêu thích,  đầy một ngày  bán sạch, giá cũng  thấp chút nào.
" ,  món hàng  ho cho cô đây, mau  ."
Thẩm Tri Hạ  theo     trong.
Vừa   để ý, giờ cô mới phát hiện    mới bò dậy từ  giường, đầu tóc rối tung như tổ quạ, khi  thì mớ tóc dựng   đỉnh đầu cứ đong đưa theo từng nhịp bước trông  buồn .
Vào phòng khách, Tống Tuyên lấy từ ngăn kéo  bàn  mấy món đồ, tỏ vẻ bí ẩn đưa đến  mặt Thẩm Tri Hạ.
"Nhìn xem, đây là gì!"
Thẩm Tri Hạ cầm lên xem  vui mừng nhảy cẫng lên.
"A! Giang sơn một màu đỏ! Có tới năm bộ!"
"Anh giỏi quá, thật sự tìm  nó !"
Cầm năm bộ tem trong tay, Thẩm Tri Hạ vui sướng vô cùng,   cô phát tài !
Có  tem , bây giờ cô  thể chẳng cần  gì cả, chỉ cần  chờ đến năm 1997  đem  đấu giá.
Lúc đó, chỉ một bộ tem nhỏ  thôi cũng  thể đấu giá lên tới hàng triệu.
Nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của cô, Tống Tuyên tự hào ngẩng cao đầu.
"Cũng may   bạn bè ở thủ đô, nhờ họ hỏi thăm đủ kiểu, tốn  bao nhiêu công sức mới mua  từ  , một bộ  mất năm trăm đồng  đấy!"
Mặc dù   hiểu thú vui sưu tầm tem của cô gái  mặt, nhưng giờ     xem cô bé  như em gái ruột của . Nếu đó là thứ cô thích, thì dù  tốn chút công sức giúp cô tìm về cũng  hề gì.
Huống chi nhờ  cô mà thời gian   cũng kiếm   ít tiền.