Cô luôn coi trọng quy tắc "   ."
Trước đó   gửi  nhiều đồ cho cô, nên cô cũng   nhiều thứ gửi  cho .
Trước khi chính thức ở bên    kết hôn, cô sẽ  chủ động dán lấy  khác,  nhất định  tặng quà, vì điều đó  phù hợp với nguyên tắc sống của cô.
May mà Dư Hướng Sâm cũng   suy nghĩ gì khác, cũng  khó chịu chút nào, kiên nhẫn   Thẩm Tri Hạ, trung thành   xách đồ của cô.
Ngoại trừ túi đồ lót lúc , tất cả đồ đạc  đó cô mua đều do  xách.
Ánh mắt  cũng cố ý tránh  chiếc túi màu tối trong tay Thẩm Tri Hạ.
"Dư đại ca, chúng  về chỗ ở  ." Thẩm Tri Hạ cũng ngại   để  tiếp tục xách quá nhiều đồ mà  cùng cô dạo phố nữa, thật sự  thu hút sự chú ý. Trên suốt quãng đường , tỉ lệ ngoái đầu    cao.
Cả ngày hôm nay, cô    tìm  cơ hội nào để rời xa Dư đại ca, lúc  ý định  đến chợ đen của cô gần như sắp  đóng băng.
Buổi chiều, cô đề nghị để  cầm đồ về khách sạn , nhưng  từ chối.
Anh thà xách đồ  theo  cô dạo quanh trung tâm bách hoá còn hơn là để cô một   bỏ về .
Thôi , đành mang theo chút tiếc nuối mà về khách sạn, chút tiền nhỏ ở Hải thị  lẽ cô  kiếm  .
Ngày thứ hai tự do hành động, Thẩm Tri Hạ    cả, chỉ ở trong phòng, thực chất là tiến   gian để bắt đầu tra cứu tài liệu liên quan.
Dư Hướng Sâm cũng  quấy rầy công việc của cô, lặng lẽ xử lý hết những việc lặt vặt giúp cô.
Chẳng hạn như  lấy nước nóng, mang câu hỏi cô   giấy đến cho chú Tào,   lấy câu trả lời của chú Tào về cho cô.
Ngay cả việc ăn uống cũng do Dư Hướng Sâm mua sẵn và mang  phòng cho cô ăn. Sau khi cô ăn xong   lặng lẽ thu dọn và mang  ngoài xử lý.
DTV
Thẩm Tri Hạ liên tục tổng hợp tình hình của lô thiết  y tế , cô cần kiểm tra kỹ lưỡng thêm về tình huống cụ thể lúc mua thiết  y tế, chuẩn    bao giờ là thừa.
Cô  thích  việc mà  chuẩn , hiểu  thêm nhiều thông tin cũng giúp cho ý tưởng của cô  sức thuyết phục hơn khi đối mặt với những nhân vật  tầm ảnh hưởng trong buổi đàm phán.
Cô ghi chép   nhiều tư liệu tìm , trong khi  còn tự nhủ rằng   nếu  cơ hội  viện nghiên cứu, chắc chắn cô sẽ nghiên cứu máy tính và máy in tích hợp . Nếu , chỉ dựa   tay thì hiệu suất của  nhiều việc sẽ giảm đáng kể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-199.html.]
Viết tay thật sự  mệt!
Sau mấy giờ đồng hồ, cảm giác như tay sắp rã  đến nơi.
-
Sáng sớm hôm , chú Tào bảo Cao Dật đến đón Thẩm Tri Hạ để cùng  sân bay đón thương nhân nước ngoài.
Vừa lên xe, Thẩm Tri Hạ  ngủ sâu, mãi đến khi xuống xe mới  chú Tào gọi dậy.
Chỉ trách hôm  cô bận đến tận khuya, gần hai ba giờ sáng mới  xuống giường, sáng sớm   tiếng gõ cửa đ.á.n.h thức.
"Hạ Hạ, dậy thôi." Chú Tào nắm chặt cánh tay Thẩm Tri Hạ lay mạnh.
"Đến  ?" Cô mở mắt ngái ngủ  chú Tào.
"Đã về đến Lam thành ." Chú Tào  dáng vẻ mơ màng của cô, cảm thấy buồn , cô nhóc  thật sự  vô tư.
Nếu bán cô , chắc cô cũng chẳng  gì.
Nguyên Bảo: "Làm gì  chuyện đó,   ở đây, ai  thể bán  chủ nhân chứ!"
Vừa xuống xe, một cơn gió mạnh ùa  mặt khiến    kịp trở tay. Gió thổi rát như kim châm  da mặt cô  châm chích.
Thẩm Tri Hạ nhanh chóng đội mũ áo khoác lên đầu.
May mà hôm nay cô mặc một chiếc áo khoác  mũ, còn quàng thêm khăn quàng cổ.
Chú Tào  cạnh   trang   như , mái tóc lưa thưa  đỉnh đầu ông   gió thổi tung tứ phía, trông hài hước vô cùng.
Cả nhóm nhanh chóng tiến  sảnh sân bay.
Không khí ấm áp khiến những   bước  từ cơn gió lạnh buốt  khỏi run lên một cái.
"Chúng   cửa đón khách luôn , chắc sắp tới ."