Chỉ chốc lát , đàn ông gọi Thẩm Tri Hạ theo .
Bọn họ từ một cửa phụ của khu tứ hợp viện.
Rẽ trái, rẽ , giữa chừng còn qua một cái ao nhỏ và một vườn hoa nhỏ, cuối cùng mới đến cửa một căn phòng.
Người đàn ông gõ cửa: "Lão đại, dẫn đến ."
"Vào ." Bên trong vang lên một giọng nam trầm mạnh mẽ.
Vào trong, Thẩm Tri Hạ liền thấy một đàn ông phía bàn việc.
Người tạo cho cô cảm giác khác với Tống Tuyên.
Nếu như Tống Tuyên mang dáng vẻ nhã nhặn, lịch sự và trầm tĩnh như ngọc thì đàn ông mắt hình vạm vỡ, trông đầy sức mạnh. Thay vì là lão đại chợ đen, trông như một vệ sĩ bên cạnh lão đại hơn.
Không ngờ hai đại ca của chợ đen phong thái tương phản như .
"Cô lương thực tinh bán ?"
Người đàn ông đ.á.n.h giá Thẩm Tri Hạ từ xuống .
" nếu ít quá thì thời gian dây dưa với cô ."
"Yên tâm, cứ cần bao nhiêu, sẽ xem đủ . Nếu đủ thì coi như hôm nay từng đến đây."
Thẩm Tri Hạ sợ hãi, gương mặt tỏ bình tĩnh, ánh mắt thẳng đàn ông, hề chút do dự nào.
Người đàn ông suy nghĩ một chút giơ tay lên, dấu năm.
Thẩm Tri Hạ cúi đầu nhạt, xem mặt cũng chẳng hạng dữ dằn gì.
" cho một vạn cân, nhưng giá là một đồng tám. Còn một ít hoa quả, tổng cộng ba ngàn cân, theo giá thị trường hiện tại của các , mỗi loại giảm một phần mười."
Cô đặt mẫu hoa quả lên bàn, hiệu cho kiểm tra.
Ở chỗ Tống Tuyên, giá lương thực tinh mà đưa là một đồng năm, ở Hải thị thì giá chắc chắn cao hơn một chút.
Hơn nữa, bây giờ là tháng mười hai, ngoại trừ các vùng phương Nam, hầu như các thành phố khác đều còn nhiều hoa quả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-201.html.]
Người đàn ông cô một vạn cân, trái tim vốn bình thản của lúc cũng dấy lên sóng gió, nhưng cố gắng kiềm chế, để lộ cảm xúc ngoài.
Anh cầm mấy loại hoa quả bàn ngắm nghía một hồi đưa lên mũi ngửi, hài lòng.
"Được, khi nào giao dịch?"
"Một tiếng rưỡi nữa, đến căn nhà bỏ hoang ở hướng Đông Nam cách đây hai con hẻm để nhận hàng."
"Giao dịch chỉ diễn , nếu trở mặt cướp thì..."
Thẩm Tri Hạ tiếp nữa. Người thể hoạt động trong chợ đen hẳn cũng kẻ ngu ngốc.
Người đàn ông vốn thực sự suy nghĩ đó, nhưng khi Thẩm Tri Hạ giao dịch một vạn cân, liền từ bỏ ý định.
Dù thể dễ dàng lấy một vạn cân lương thực tinh, thế lực chắc hẳn tầm thường. Đến lúc đó ai nuốt ai cũng chừng, cần liều mạng vì chút hàng . Sống đời nên "xuôi theo dòng nước" thì hơn.
Địa điểm giao dịch là do Nguyên Bảo nãy đường tới giúp cô dò tìm.
Cô dự định đến đó , để hàng sẵn đợi họ đến.
-
Ở bên khi lấy hàng cần bán, Thẩm Tri Hạ cầm một hộp dâu tây xuống đất, thoải mái ăn từng quả một.
Cô , ở bên Dư Hướng Sâm tại khách sạn đang lo lắng đến mức xoay như chong chóng.
Buổi sáng, khi Thẩm Tri Hạ rời , ở trong phòng một .
Đến trưa, nghĩ rằng họ đón từ sân bay về, vội vàng ăn trưa định đến nhà sách để đón Thẩm Tri Hạ về khách sạn.
Không ngờ khi đến cửa nhà sách, gặp Cao Dật đang . Từ miệng Cao Dật, mới họ trở về từ một tiếng và Thẩm Tri Hạ cũng về khách sạn.
Nghe , nghĩ thể đường lỡ mất cô, nên vội vàng về khách sạn.
DTV
khi về đến nơi, gõ cửa phòng của Thẩm Tri Hạ một hồi, bên trong vẫn chút động tĩnh nào.
Nhân viên khách sạn ngang qua, thấy cứ liên tục gõ cửa, bụng nhắc rằng vị khách ở phòng sáng nay ngoài và vẫn .