Thế nhưng  lẽ   cũng  ngờ sẽ gặp tình huống , câu trả lời vẫn như cũ  nêu rõ những điểm mà họ nỗ lực  che giấu.
Chú Tào và lãnh đạo viện nghiên cứu  xong chỉ lắc đầu liên tục, rõ ràng là  hài lòng với câu trả lời của  .
DTV
" nghĩ những vấn đề  cũng  lớn lắm..." Chu Lập  dậy định giải thích cho đối phương.
"Vấn đề  quá rõ ràng, ai cũng  đưa  kết luận , đồng chí Tào Tinh Hải cũng  nêu thắc mắc, vì   vẫn  ngừng giải thích cho bọn họ?"
"Cậu  ,    cùng phe với họ ? Có   nhận tiền của    ?"
Tề Bác Học rõ ràng  chịu nổi hành vi của  ,  dậy chỉ trích Chu Lập một trận.
"Làm   thể như ,  đừng  bậy,    thể nhận tiền của   , hơn nữa  cũng là vì lợi ích của đất nước mà thôi." Trên mặt Chu Lập hiện lên vẻ hoảng hốt.
Trong thời đại , nếu  phát hiện  liên quan đến  nước ngoài,  lẽ cả nhà   đều sẽ  liên lụy.
Nếu  thiết    nhiều vấn đề như , đêm qua     nhận năm trăm đồng từ họ , bây giờ thì   như   đống lửa.
Trong phòng ấm áp, song  trán     ngừng đổ mồ hôi lạnh.
Sau cuộc đấu trí kéo dài năm tiếng đồng hồ giữa hai bên, cuối cùng họ  mua   bộ thiết  y tế của đối phương với giá mười nghìn đô la Mỹ.
Theo tỷ giá hối đoái hiện tại, họ chỉ tốn hơn hai vạn nhân dân tệ để mua  bộ, thực sự là một món hời lớn.
Khi  họ chỉ chịu trả mười nghìn đô, Marcus lập tức  dậy chuẩn  rời , vì  đó giá mà họ đưa  là hai trăm nghìn đô la.
Cuối cùng vẫn là Dominique kéo   , khẽ thì thầm vài câu  tai  , khiến   bình tĩnh trở .
Rõ ràng Dominique  nhận  ý định mua của đối phương  mạnh, nếu họ  đồng ý thì  khả năng sẽ  nhận  đến cả mười nghìn đô la.
Chi phí vận chuyển  lớn, nếu  vận chuyển trở  Mỹ thì  tốn kém mà giá trị của thiết  cũng  còn gì, vì những thứ  vốn dĩ là hàng kém chất lượng,  đáng tiền.
Vì ,  còn cách nào khác, họ đành  thỏa hiệp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-206.html.]
Sau khi ký hợp đồng, khóe miệng của chú Tào gần như nở đến tận thái dương.
Ông   hiệu cho Cao Dật dẫn đường đến nhà hàng quốc doanh,  đó họ  đặt  một phòng riêng, ban đầu là để đón tiếp đối phương, nhưng bây giờ trực tiếp biến thành tiệc ăn mừng, dù  mấy thương nhân nước ngoài   lẽ cũng  còn bụng  nào để ăn uống.
Tuy nhiên,   cả, nghi thức cần  thì vẫn  thực hiện, cũng  để   cảm nhận  sự nhiệt tình của  Hoa quốc.
Bên , lãnh đạo viện nghiên cứu - Lan Chí Thành - tiến đến bên cạnh Thẩm Tri Hạ.
"Đồng chí Thẩm Tri Hạ,  thấy lúc nãy cháu đưa cho lão Tào một tờ giấy ghi  những phương pháp cải tiến thiết  y tế ,   khi nào cháu  thời gian, chúng   thể thảo luận thêm ?"
Thẩm Tri Hạ  hề ngạc nhiên, dường như tất cả đều  trong dự liệu của cô.
"Cháu sẽ hỏi chú Tào xem kế hoạch tiếp theo như thế nào  sẽ phản hồi  với chú."
Cô nghĩ nên hỏi chú Tào , đề phòng ông  còn  kế hoạch khác.
Một nhóm  mải bàn luận từ trưa đến mức  kịp ăn cơm, lúc  Thẩm Tri Hạ cảm thấy bụng  gần như đói đến xẹp lép.
Ngay khi bụng cô đang réo ầm ĩ, đột nhiên một chiếc bánh bao thịt xuất hiện  mặt cô.
Cô vui mừng  chiếc bánh bao  mặt.
"Dư đại ca, ở   cái bánh bao thịt to thế ?"
Cô còn  kịp đợi  trả lời  cầm lấy  ăn ngấu nghiến, trong tình trạng đói lả thì đồ ăn thật sự ngon  tả nổi.
"Lúc   còn đang thảo luận,  tranh thủ  ngoài mua, nhưng   chỉ còn  cái cuối cùng thôi."
"Thế   ăn ?" Cô bỗng cảm thấy  chút áy náy, bởi vì   cô  đưa miếng bánh cuối cùng  miệng.
" là đàn ông mà, nhịn đói một bữa cũng  ."