"Hơn nữa, cha em chắc cũng đồng ý cho em kết hôn ở tuổi mười tám."
Với tính tình của cha cô, đến khi cô ba mươi tuổi ông cũng sẽ nghĩ vẫn còn sớm, thể ở trong nhà thêm vài năm nữa.
Nghe , Dư Hướng Sâm lập tức yên tâm.
"Không , Hạ Hạ, hai mươi tuổi thì hai mươi tuổi. Chỉ cần là em, sẵn sàng đợi."
Đã sống độc suốt hai mươi sáu năm qua, chẳng lẽ bận tâm đến hai năm ngắn ngủi ?
Hơn nữa, Hạ Hạ xứng đáng để chờ đợi.
" mà, Dư đại ca, mới nhớ, giỏi chịu đòn ?"
"Hửm? Ý em là ?"
"Anh chịu sự 'tiếp đón' của cha và hai trai em ?"
Thẩm Tri Hạ dám tưởng tượng khi cả ba họ chuyện cô đối tượng, thái độ của họ sẽ thế nào, chắc hẳn sẽ nổ tung tại chỗ, nhất là cha cô.
"Em cứ yên tâm, nhất định sẽ cố gắng thể hiện thật , để họ... đ.á.n.h nhẹ tay một chút."
Có lẽ ai lấy Hạ Hạ, chú Thẩm và hai vợ tương lai đều sẽ dễ hài lòng.
"Hạ Hạ, thím Ngũ đặc biệt thích thứ gì ?"
Nếu đường chính , thì sẽ đường vòng 'cứu quốc'.
-
Sau khi chính thức ở bên , mối quan hệ giữa hai cũng khác là mấy.
Điểm khác biệt duy nhất là Thẩm Tri Hạ nhận ánh mắt Dư Hướng Sâm cô dường như ngày càng thẳng thắn hơn.
Trước đây còn lén mỗi khi cô chú ý.
Còn khi họ ở bên , ánh mắt sự đổi rõ rệt, còn trộm nữa, thỉnh thoảng còn đờ đẫn thẳng cô như một khờ.
"Dư đại ca, chị Hạ Hạ, hai thu dọn xong đồ đạc ?"
Dư Hướng Sâm cẩn thận kiểm tra phòng của và Thẩm Tri Hạ thêm một nữa.
"Nếu xong thì chúng bắt xe buýt thôi."
Cao Dật dẫn cả hai về phía trạm xe buýt.
Thẩm Tri Hạ cảm thấy cần tiễn họ đến nhà ga, nhưng Cao Dật nhận lệnh của Tào Tinh Hải nên kiên quyết đưa họ lên tàu mới yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-222.html.]
Thế là Thẩm Tri Hạ đành chịu, khuyên nữa.
Đến ga tàu, Thẩm Tri Hạ chỉ hy vọng đường về nhà sẽ gặp thêm vị khách nào kỳ quặc, cô chỉ vui vẻ sống lâu thêm một chút.
Vào đến toa tàu, tạm thời chỉ hai họ.
"Hạ Hạ, em nghỉ một chút, lấy nước ấm cho em nhé."
Kể từ tay cô bỏng, Dư Hướng Sâm dám rót nước nóng cho cô nữa. Lần nào cũng pha thêm chút nước nguội để giảm độ nóng.
Dù lỡ đổ cũng đến mức gây bỏng.
-
Ở nhà họ Thẩm, kể từ khi Thẩm Tri Hạ Hải thị, ngày nào trong nhà cũng thấy tiếng thở dài thườn thượt.
"Haizz..."
"Truy Phong, mày bảo cô út của tao vẫn về nhỉ?"
Thẩm Tử Mặc ôm Truy Phong bậc cửa về hướng đầu thôn, dù từ đây còn chẳng thấy nổi bóng cây đại thụ ở đầu thôn.
Chú sói con Truy Phong mà họ nhặt về mấy tháng giờ lớn, còn đủ nhỏ để Thẩm Tử Mặc ôm lên dễ dàng nữa, chỉ thể bên cạnh mà ôm lấy nó.
"Không cô út nhớ tao , mang đồ ăn ngon về cho tao nhỉ."
"Này, mày bảo cô út nhớ đến tao ? Hay là cô quên tao ?"...
"Truy Phong, mày trả lời tao chứ?"
DTV
Cậu tức giận, sức xoa mạnh Truy Phong một hồi.
Truy Phong đành chịu, nghĩ thầm: "Cậu cũng chờ tiếng chứ!"
Lúc ở nhà bếp Thẩm gia, Thẩm đang chuẩn cơm trưa cho cả nhà, cũng ông chồng liên tục càu nhàu.
Kể từ khi con dâu cả thai, Thẩm đảm nhiệm việc nấu ăn trong nhà, còn cha Thẩm thì ngày nào cũng qua giúp bà.
"Mẹ Hạ Hạ, bà xem liệu Hạ Hạ gặp chuyện gì , mấy ngày mà về."
"Ông bớt mấy lời xui xẻo , chuyện gì chứ? Hôm con bé mới gọi điện về bảo sắp lên tàu , hơn nữa còn thằng ba nhà họ Dư đó ."
Nghe nhắc đến Dư Hướng Sâm, cha Thẩm lập tức cảm thấy tức giận.
Ông cầm con d.a.o đang thái cải bắp, băm nát hết cả .
"Chính vì nó mới càng yên tâm! Ai thằng nhóc đó ý đồ gì ."