"Múc ít thôi, em no ,  uống nổi nữa."
Thẩm Tri Hạ vội lên tiếng bảo  múc ít, ăn thêm nữa cô sẽ no tới cổ mất.
"Đã no  ? Em chỉ mới ăn nửa cái bánh bao thôi mà."
Dư Hướng Sâm  nửa cái bánh bao trong bát  mà Thẩm Tri Hạ  bẻ cho  lúc nãy, lo lắng hỏi.
"Hạ Hạ, em đừng khách sáo với Lưu đại ca,  với Hướng Sâm  thiết giống như  em ruột. Em cứ coi nhà  như nhà , ăn thoải mái ."
"Em  khách sáo , em thực sự no , bình thường ở nhà em cũng ăn  nhiều."
DTV
Dư Hướng Sâm nhớ  những  ăn cùng cô, cô cũng chỉ ăn một chút, mỗi  đều đưa phần ăn  hết cho , nên  cũng  ép nữa, chỉ nhắc cô uống hết bát canh.
Lát nữa  tới trung tâm bách hóa  sẽ mua thêm chút đồ ăn vặt cho cô. Anh nhớ là cô thích ăn vặt hơn cả cơm.
Ngày nào cũng chỉ ăn một ít cơm, nhưng   nhanh đói, bù   bằng đồ ăn vặt.
Nghĩ đến tính cách trẻ con của cô, Dư Hướng Sâm bất lực lắc đầu.
Ài -
Ai bảo  chỉ cần mỗi  cô chứ,  yêu của , vẫn  cưng chiều nhiều một chút.
Sau khi   ăn xong, Hà Ngọc thu dọn bát đũa  bếp.
Lần  chị nhất quyết  cho Thẩm Tri Hạ giúp đỡ, chị pha cho mỗi  một tách   nhanh chóng  bếp.
Thẩm Tri Hạ cũng  cưỡng , cô thích nấu ăn nhưng thật sự  ghét rửa bát.
Ở nhà hầu như  là chị dâu rửa bát.
 bây giờ  khi chị dâu mang thai, việc rửa bát   Thẩm giao cho cha cô, đồng chí Thẩm Tiền Tiến.
Lần  thấy cha  rửa bát trong bếp, Thẩm Tri Hạ còn ngẩn .
Ở hiện đại, đàn ông nấu ăn rửa bát cũng khá phổ biến, nhưng ở thôn của họ bây giờ, cô gần như  thấy ai  .
Sau khi  con gái  thấy, Thẩm Tiền Tiến  chút  thoải mái, còn dặn Thẩm Tri Hạ đừng kể chuyện ông ở nhà rửa bát  ngoài.
Nghe  ở thôn, công việc trong bếp đàn ông gần như  động tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-239.html.]
 ai bảo ông thương vợ chứ, chủ yếu là  rửa thì tối chắc chắn sẽ    phòng ngủ.
Nghĩ đến dáng vẻ sợ    của cha, Thẩm Tri Hạ khẽ .
Phát hiện  thất thần, cô lén ngẩng đầu  Lưu Chương và Dư Hướng Sâm đang trò chuyện, thấy họ dường như  phát hiện , cô nhanh chóng điều chỉnh biểu cảm, nâng tách  lên nhấp một ngụm.
Dư Hướng Sâm  Thẩm Tri Hạ bí mật giấu  biểu cảm nhỏ  gương mặt, trong lòng cũng cảm thấy  vui,  thấy cô thực sự vô cùng đáng yêu.
Đến cả lúc  trộm cũng thật tinh nghịch.
Thẩm Tri Hạ  bên cạnh, thấy Lưu Chương thỉnh thoảng dùng tay xoa chân trái, cảm thấy  chút kỳ lạ,  nhịn  hỏi.
"Lưu đại ca, chân   khi  thương thường xuyên đau như  ?"
Theo lý thuyết, chân  thương dẫn đến việc    vấn đề nhiều nhất chỉ đến mức mỗi khi trời ẩm, mưa  tuyết mới khó chịu đau đớn, còn bình thường hẳn sẽ   cảm giác gì nhiều mới đúng.
"Lúc nào uống nhiều rượu hoặc  lâu thì sẽ cảm thấy  đau."
"Anh quen , bây giờ  việc hằng ngày, nhiều khi cũng quên là chân  từng  thương."
Anh  miễn cưỡng  với Thẩm Tri Hạ, rõ ràng    nhiều về chuyện .
"Anh  thể để em xem chỗ  thương ?"
Nghe cô  ,  chỉ Lưu Chương mà cả Dư Hướng Sâm cũng  chút ngỡ ngàng.
Thấy vẻ mặt khó hiểu của họ, Thẩm Tri Hạ vội giải thích.
"Em từ  đến giờ luôn  hứng thú với y học,   qua  nhiều sách liên quan và tìm hiểu những trường hợp tương tự, dù kinh nghiệm thực hành  nhiều nhưng cũng nắm rõ một  điều cơ bản."
"Với   đây em còn từng trao đổi với ông chủ của tiệm t.h.u.ố.c Tần Nhân Đường ở Lam thành về lĩnh vực ."
Sợ họ  tin, cô đành  đưa tên của Tần lão .
Phải công nhận, lúc  dùng tên của ông  cũng   ích.
Thấy cô  , Lưu Chương cũng  do dự nhiều, để cô xem một chút cũng  .
Dù gì   cũng  mong chờ gì cả, mấy năm  cũng  quen,     chắc cũng chỉ như  mà thôi.