Ở nhà họ Dư.
Sau bữa tối, Dư Đại Quý gọi tất cả   tập trung ở gian nhà chính, còn Dư Hướng Sâm  ngoài gọi trưởng thôn và các bậc trưởng lão trong dòng họ đến.
Mọi  trong nhà họ Dư  vẻ mặt nghiêm túc của   đầu - Dư Đại Quý, lặng lẽ  xung quanh bàn ăn mà  ai dám lên tiếng.
DTV
Mấy    đầy thắc mắc,   chuyện gì đang diễn .
Chẳng mấy chốc, Dư Hướng Sâm  đưa trưởng thôn và các bậc trưởng lão trong họ về đến nhà.
"Đại Quý, cháu gọi các bác qua đây là  chuyện gì?" Người đầu tiên phá vỡ bầu  khí nghiêm túc trong nhà chính là ông hai Dư,   dìu tới.
Ông là bậc trưởng lão lớn tuổi nhất còn sống của dòng họ Dư, là  em họ với ông nội của Dư Hướng Sâm. Hiện tại, trong thế hệ  chỉ còn  ông hai và ông năm, do đó bất cứ việc lớn nào trong nhà họ Dư cũng đều mời họ đến để chứng kiến.
"Nhân lúc  trưởng thôn, bác hai và bác năm ở đây, hôm nay chúng cháu sẽ chính thức phân gia."
"Ầm..."
Chỉ một câu  đơn giản  khiến   trong nhà họ Dư vốn đang  im lặng như  đ.á.n.h thức, trái tim họ gợn lên từng đợt sóng lớn.
Mọi  kinh ngạc  Dư Đại Quý, bất ngờ đến mức  thể thốt nên lời.
Ông hai Dư và ông năm Dư cũng vô cùng ngạc nhiên, chỉ  trưởng thôn là ngoại lệ.
Tuy cũng  bất ngờ nhưng so với  , ông vẫn còn bình tĩnh hơn một chút, vì nhà ông  phân gia từ lâu, nên ông hiểu rõ những lợi ích khi sống riêng.
"Đại Quý, đừng  bậy, lão tam nhà cháu còn  cưới vợ,    phân gia!" Ông năm Dư sợ Dư Đại Quý nhất thời xúc động, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
"Cháu nghiêm túc ạ, hôm nay nhà chúng cháu nhất định  phân."
"Bác hai, bác năm, hai bác  cần khuyên cháu. Hôm nay cháu mời các bác đến đây chủ yếu là để  chứng."
Ông  với vẻ kiên quyết, nhưng khóe mắt  dần đỏ lên.
"Mẹ bọn trẻ, bà  phòng lấy đồ  đây."
Mẹ Dư nhanh chóng  phòng lấy một bọc vải nhỏ    ngoài, đặt lên bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-253.html.]
"Cha,   con   gì sai ? Sao tự nhiên   phân gia?"
"  cha, nếu  điều gì  , xin cha cứ  thẳng. Cả nhà đang sống yên lành,  đột nhiên  phân gia là phân gia?"
Dư Hướng Mộc và Dư Hướng Lâm đều  hiểu quyết định của cha .
Nhìn khắp cả thôn, ngoài nhà trưởng thôn  thì   nhà nào  phân gia cả.
Ngay cả nhà của ông hai Dư và ông năm Dư bọn họ cũng bốn thế hệ sống cùng .
"Các con đứa nào cũng  , hai con dâu đều hiền lành, nuôi dạy con cái ngoan ngoãn."
"Chính vì mấy đứa đều  nên càng cần  phân gia."
"Người  , cây lớn phân cành, con lớn phân gia. Từ nay, các con   gia đình riêng của , nhưng cha tin gốc rễ của các con sẽ   đổi, vẫn là  một nhà  thương yêu mến ."
"Ngày , tất cả tiền và lương thực các con kiếm  đều giao cho  các con giữ.  giờ các con  trưởng thành, lão đại, lão nhị đều  con cái, cũng nên tính đến chuyện riêng cho gia đình nhỏ của , tích lũy chút tiền bạc và tự  quản lý."
"Cha  cũng  già ,   bận lòng thêm. Và khi con cái các con lớn dần, chúng  cũng sợ sẽ  thể đối xử công bằng tuyệt đối với tất cả, cho nên từ nay mỗi nhà sẽ tự  lo liệu."
Nghe cha  , mắt Dư Hướng Mộc và Dư Hướng Lâm đều đỏ hoe.
Các chị em trong nhà thì  bên cạnh lẳng lặng lau nước mắt.
Cũng từng  lúc họ mong  tự   chủ, nhưng khi ngày đó thật sự đến, họ   khỏi bùi ngùi.
Mẹ Dư mở khăn gói, trải  tiền  bàn.
"Bấy nhiêu năm nay, tiền kiếm  từ việc  đồng của cả nhà, cộng với tiền lương lão tam gửi về, trừ  tiền xây nhà  đây, hiện còn  một nghìn ba trăm năm mươi đồng."
"Giờ chia  bốn phần, ba  em mỗi  một phần, cha  một phần, mỗi nhà ba trăm đồng. Riêng lương thực lão tam   phân, hơn nữa nó  kết hôn, nên cho thêm một trăm năm mươi đồng."
"Các con đừng nghĩ cha  thiên vị, vì phần lớn  tiền , kể cả tiền xây nhà, đều là từ tiền lương của lão tam gửi về."
Lão đại và lão nhị ngượng ngùng cúi đầu, cảm thấy   hưởng lợi từ em trai.
Mẹ Dư  quanh, thấy các con   ý kiến gì, bà hài lòng gật đầu.