Anh cả và chị dâu cả Dư  khi trở về phòng bắt đầu  về những chuyện  xảy  trong buổi tối ngày hôm nay.
Hai  vẫn cảm thấy  thứ cứ như một giấc mơ.
Vương Hồng cầm những tờ tiền   chia, trông  vẻ   bối rối.
Không ngờ trong nhà   nhiều tiền đến , đặc biệt là  khi  xây xong nhà cửa.
Cả hai đều  phần lớn  tiền  là do lão tam kiếm .
Phải  rằng, dù là nhà trưởng thôn  đây chia tài sản, mỗi nhà cũng chỉ   tới một trăm đồng.
"Hướng Mộc,  là  giữ  tiền  nhé?" Vương Hồng  đưa tiền cho chồng  vì cô  bao giờ cầm nhiều tiền đến thế, sợ rằng sẽ  mất.
"Em là nữ chủ nhân của gia đình, tất nhiên em  giữ chứ."
" em sợ   khác trộm mất."
DTV
"Yên tâm , trong thôn  đến giờ vẫn     ai  trộm đồ, em cứ giữ cẩn thận, đừng lo lắng quá." Dư Hướng Mộc an ủi vợ.
Cuối cùng, Vương Hồng cất tiền  chỗ mà cô cho là an , còn cẩn thận kiểm tra  vài  mới yên tâm.
Sau khi cởi áo ngoài và quần dài,  lên giường, hai vợ chồng  bắt đầu  về chuyện lão tam định hôn sự.
Thật  ngờ  mà lão tam định cưới  là cô con gái nhà họ Thẩm.
"Thẩm Tri Hạ hình như mới mười tám tuổi thôi nhỉ?" Vương Hồng nghi ngờ hỏi chồng .
"Hình như , cái thằng nhóc  đúng là lời to, bao nhiêu năm  xem mắt, cuối cùng  kiếm  một cô gái trẻ như thế, thật đúng là mặt   thú."
Dư Hướng Mộc mắng mà  kiêng dè gì.
"Có ai  về em trai  như  ?" Vương Hồng bật .
 là "trâu già gặm cỏ non" thật, câu  cũng  sai.
"Anh  xem, cha  bỗng nhiên đòi phân gia   cũng là vì lý do  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-255.html.]
Không thì tại  cả nhà đang êm   tự dưng  tách riêng?
Trước đó cô   thể hiểu nổi tại  cha     , nhưng khi   lão tam định cưới Thẩm Tri Hạ, cô  chợt hiểu .
"Có lẽ là , nhưng em cũng đừng nghĩ ngợi nhiều, những năm qua lão tam  giúp đỡ gia đình   nhiều, chúng   thể để cô dâu mới của em   tiếp tục nuôi cả gia đình chúng . Đừng  lão tam  đồng ý, ngay cả  cũng thấy ngại."
Trước đây họ gần như  tiếp xúc gì với Thẩm Tri Hạ, nhưng từ   hái t.h.u.ố.c cùng,    thể thấy rõ cô gái     đơn giản, cũng   là  lười biếng như thôn dân , chẳng qua cô   cần  lao động khổ sở như   trong thôn mà thôi.
Là  cả của Hướng Sâm,  thậm chí còn cảm thấy em trai   trèo cao.
"Anh yên tâm, em    như thế."
"Anh , vợ của  là  phụ nữ  nhất  đời,  ai sánh bằng."
Vương Hồng ôm lấy chồng, cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Sau , họ sẽ cùng  cố gắng vì gia đình nhỏ của . Dù cả hai   học vấn, nhưng Vương Hồng và Dư Hướng Mộc đều    lười biếng. Có lẽ nhà họ  sống sung sướng, nhưng cũng  đến mức thiếu ăn.
Vợ chồng  hai Dư cũng  suy nghĩ tương tự.
Vừa bước  phòng, hai   vội vàng tìm một chỗ để giấu  tiền  chia hôm nay.
"Vợ ơi,  thể cho  một ít tiền tiêu vặt ?"
"Em và chị dâu hàng năm đều   cho một hai đồng tiền tiêu vặt, chỉ   và  cả là chẳng  lấy một đồng."
"Thôi thôi, tiền     thể tiêu , em còn  đợi đến mùa xuân năm  khi trường học khai giảng sẽ gửi hai đứa lớn nhà   học nữa."
Trước đây Trương Thuý Yến  từng tiếp xúc với Thẩm Tri Hạ, nhưng cô  luôn là chủ đề bàn tán của   trong thôn.
Lần  khi đang phơi thảo d.ư.ợ.c ở sân thôn, cô  cạnh Thẩm Tri Hạ.
Cô  Thẩm Tri Hạ giảng giải về các loại d.ư.ợ.c liệu cho  , đôi khi còn chia sẻ những điều cô  . Khi đó, cô cảm thấy ngưỡng mộ Thẩm Tri Hạ, ngưỡng mộ vì cô   thể   học, ngưỡng mộ vì cô   nhiều điều mà  khác  .
Còn cô thì  thể nào   học nữa, nhưng ít nhất cô cũng  con   đến trường, học thêm kiến thức để  thể thoát khỏi cuộc sống khó khăn.