Trên bàn còn hạt dưa và đậu phộng mà Thẩm chuẩn từ .
Đồ bày lên gần như lấy hết ngay lập tức.
Mọi tranh thủ lấy mấy thứ bàn bỏ túi, để dành ăn dần, còn giữ để mang về cho con cái ở nhà.
Thấy tình hình như , Thẩm vội vàng bỏ ý định bày kẹo bàn.
Thay đó, bà chuẩn một túi kẹo nhỏ, đưa cho Thẩm Tử Mặc để phát cho mấy đứa trẻ đến chơi.
Thẩm Tử Mặc vui chịu nổi, đặc biệt là khi nhận nhiệm vụ từ bà của , trông như một chú gà con đắc thắng, ngay cửa nhà họ Thẩm, xung quanh là một đám trẻ đang háo hức chờ nhận kẹo.
Trước tiên, bóc một viên cho miệng.
Bình thường, cô út và cho ăn nhiều kẹo.
Hôm nay ăn thêm một viên, chắc sẽ ai phát hiện .
Vừa ăn kẹo, quanh, thấy bóng dáng của cô mới yên tâm.
Khi phát kẹo, tuân thủ nguyên tắc công bằng, mỗi bạn nhỏ chỉ một viên, thể lấy thêm.
những đứa trẻ nhận kẹo đều tươi, hề tỏ buồn bã vì chỉ nhận một viên.
Có đứa lấy kẹo bóc cho miệng.
Có đứa cẩn thận bỏ túi áo, giữ để dành.
-
"Nhà họ Thẩm sắp phát tài thật nhỉ."
"Ai mà nghĩ ?"
"Mấy xem nhà mới ? Trong nhà rộng lắm, chắc là đủ để trồng rau trong sân luôn đó."...
Nhiều trong thôn khi đến nhà họ Thẩm xem qua, giờ ai nấy đều đang trò chuyện về điều đó, đa đều lộ vẻ ngưỡng mộ.
Tuy nhiên, chủ yếu chỉ thấy tổng thể căn nhà. Các phòng của nhà họ Thẩm khi gia thức dậy thì cha Thẩm khóa cửa từng phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-261.html.]
Mặc dù trong thôn đến giờ vẫn xảy chuyện trộm cắp, nhưng cẩn thận vẫn hơn. Vì nếu mất thứ gì trong lúc khí đang náo nhiệt thế , xử lý cũng khó mà rõ ràng , dễ khiến vui.
Trước đó Thẩm Tri Hạ từng dẫn thôn dân lên núi hái thuốc, gần đây khi thôn chia tiền thì phần lớn mỗi nhà cũng nhận ba mươi đồng, nhà nào nhiều còn hơn bốn mươi đồng. Vì , ai nấy đều ngưỡng mộ nhà họ Thẩm căn nhà lớn như thế, cũng ai gì . Dù năm mùa xuân, vẫn trông mong Thẩm Tri Hạ tiếp tục dẫn họ lên núi hái thuốc.
thế nào thì vẫn một vài mang suy nghĩ tham lam, lợi dụng mong kiếm chác gì đó từ nhà họ Thẩm.
Bác cả gái của Thẩm Tiền Tiến là Vương Thúy Hoa, khi nhà họ Thẩm tham quan một vòng thì bước , ăn với ông chồng của .
"Ông già, cái nhà của Tiền Tiến xây lớn thật đấy! Nhà của trưởng thôn chắc gì lớn như ?"
Trước đây, họ bao giờ đến xem lúc Thẩm Tiền Tiến xây nhà, sợ gặp sẽ bảo là rảnh mà qua giúp đỡ.
Ban nãy bà còn định mở cửa phòng xem qua, ai ngờ cái thằng Thẩm Tiền Tiến c.h.ế.t tiệt đó khóa cửa hết , bà còn xem đồ gì .
"Nó xây nhà lớn thế , chắc tốn ít tiền nhỉ?"
"Thẩm Tiền Tiến đúng là thằng vô ơn, đến cửa phòng cũng khóa , chừng bên trong thứ gì giá trị đấy."
"Này ông già, nhà nó lớn thế , trong nhà chỉ mấy , còn để trống nhiều phòng như , để khi nào bảo thằng Cẩu Tử dọn ở thì cũng gì quá đáng, ?"
"Dù bỏ trống cũng lãng phí, Cẩu Tử dọn , chừng thể cưới một cô vợ ."
Cẩu Tử là họ lớn của Thẩm Tiền Tiến, quanh năm chơi bời lêu lổng, thích ăn nhậu, chẳng dáng đàn ông.
Đi thì ba bữa , hai bữa chơi.
Năm xưa vợ chồng Vương Thuý Hoa từng bỏ hơn mười đồng để cưới vợ cho con trai, nhưng ông chẳng những bắt vợ phục vụ cơm nước, đến khi uống say còn đ.á.n.h đập vợ.
Hàng xóm xung quanh thường thấy tiếng la hét của cô gái vọng từ hướng nhà họ đêm khuya.
Thế nhưng chẳng từ bao giờ, những âm thanh đó còn thấy nữa.
Có là cô vợ chịu nổi nữa nên bỏ trốn.
DTV
Người khác bảo Thẩm Cẩu Tử đ.á.n.h c.h.ế.t chôn giấu .
Gia đình của cô gái đó từng đến lóc, còn gọi cả công an thị trấn đến điều tra, náo loạn suốt mấy tháng mà kết luận gì.
Cuối cùng, chuyện cứ thế trôi qua.