Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-10-29 14:20:57
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh vòng tay ôm cô, nhẹ nhàng xoa đầu cô, vô cùng cẩn trọng, sợ cô đau.

"Không , là của họ, liên quan gì đến em, em cần buồn."

"Hơn nữa, họ , chắc cũng nữa."

"Nếu họ còn đến, em chỉ cần gọi , sẽ giúp em đ.á.n.h đuổi bọn họ."...

Dư Hướng Sâm ngừng an ủi Thẩm Tri Hạ, buồn.

"Em chỉ đang nghĩ, tại cha thể chọn cần con ."

Thẩm Tri Hạ dựa n.g.ự.c , giọng như chôn giấu sự cô đơn bỏ rơi, tay càng siết chặt thêm một chút.

Dư Hướng Sâm ngờ cô đang nghĩ về chuyện , trong giọng của cô phảng phất một nỗi cô độc, khiến phần bất an.

"Có những bậc cha , mà chẳng bằng ."

"Chị dâu thể đưa quyết định như , chắc chắn là suy nghĩ lâu ."

"Đối với chị , chuyện cũng chắc là . Có thể đây là một sự khởi đầu mới."

"Hơn nữa, gia đình em chẳng vẫn luôn đối xử với chị , vẫn luôn là một gia đình mà."

Trong lòng thầm bổ sung thêm một câu: "Sau cũng sẽ là gia đình của em", nhưng hiện tại ngại ngùng dám mặt Thẩm Tri Hạ.

"Dư đại ca, rời bỏ em ?"

"Anh bỏ rơi em giống như họ ?"

Thẩm Tri Hạ ngẩng đầu lên Dư Hướng Sâm, chờ đợi câu trả lời của .

"Sao thể chứ? Anh sẽ mãi mãi ở bên em, sẽ bên em cả đời, cả đời , và cả đời nữa..."

"Ngay cả khi chúng đều già , bảy mươi, tám mươi tuổi, chúng vẫn sẽ ở bên ."

Tuy lời cô chút lạ lùng nhưng Dư Hướng Sâm vẫn chân thành đáp bằng chính những suy nghĩ trong lòng .

"Vậy chúng ngoéo tay nhé. Ngoéo tay thì đổi ý."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-279.html.]

Hồi ở trại trẻ mồ côi, mỗi khi bọn trẻ điều gì hứa với , chúng đều ngoéo tay, vì Thẩm Tri Hạ tin điều .

lúc thất vọng, cô vẫn hy vọng một lời hứa .

Cô đưa ngón út , Dư Hướng Sâm.

Dư Hướng Sâm cũng đưa ngón út của . Đây là đầu tiên một chuyện trẻ con như , nhưng vì đó là Thẩm Tri Hạ nên cảm thấy thú vị.

Anh cũng thích lời hứa "mãi mãi" , vì hứa là cô.

DTV

Nhờ sự an ủi và đồng hành của Dư Hướng Sâm, Thẩm Tri Hạ cuối cùng cũng thấy thoải mái hơn, trong đầu còn những suy nghĩ lạ lùng ban nãy.

Chuyện quá khứ qua , điều cô nên bây giờ là trân trọng gia đình hiện tại, là mãi nhớ về những và việc từng đối xử tệ với .

Họ chọn bỏ rơi cô, đó là sự tiếc nuối của họ, là vì họ tầm .

Nghĩ thông suốt, Thẩm Tri Hạ như nạp đầy năng lượng, trở với sức sống như .

"Dư đại ca, chúng ngoài thôi, chắc vẫn còn nhiều việc cần ."

"Anh cả chăm sóc chị dâu nên chỉ còn cha hai em. Anh hai em thì cũng đấy, ... nghịch ngợm, ha ha, chuyện lớn chắc trông cậy ."

Hai cùng rời khỏi phòng.

Lúc họ ngoài, những dân trong thôn bàn ăn gần xong, vài ăn nhanh xuống bàn từ sớm.

Ở nông thôn, khi dự tiệc, quan trọng là tốc độ ăn của mỗi . Ăn chậm thì khi chẳng còn gì để ăn. Nếu gặp kiểu mặt dày, gói mang về hết thì mới thật phiền lòng.

Khi bạn còn bắt đầu ăn, các món họ quét sạch bát, hề nghĩ đến những khác ở cùng bàn.

Nhìn qua một lượt, Thẩm Tri Hạ nhận thấy gần như còn gì, ngay cả nước canh cũng múc bát uống hết.

"Hạ Hạ, Hướng Sâm, hai đứa thấy bóng dáng cả? Chưa ăn cơm ? Mau bếp cùng ăn ."

Mẹ Thẩm thấy hai họ bước , liền gọi họ nhanh chóng bếp ăn cơm.

Vừa do khách đông, bà thời gian tìm họ. May là hai cô con dâu của trưởng thôn khi dọn thức ăn vẫn để dành chút đồ cho nhà và những ai giúp đỡ chuẩn tiệc.

 

Loading...