Trần Tú Bình rơi nước mắt, trịnh trọng gật đầu.
Gả  nhà họ Thẩm, chắc chắn là phúc phận mà cô  tu  từ kiếp .
Tối hôm đó, Thẩm Tri Hạ hầm cho chị dâu một món t.h.u.ố.c từ nước linh tuyền, chủ yếu để giúp chị  mau hồi phục, vì dù  chị  cũng đang mang thai.
Sau khi về phòng, Thẩm Tri Hạ đóng cửa, bước   gian.
Ngày mốt Dư đại ca sẽ đến dạm hỏi, cô cũng  chuẩn  một món quà cho .
Suy nghĩ một lúc, cô quyết định sử dụng loại nước hồi sinh xuất hiện  khi  gian thăng cấp, để  gì đó cho Dư Hướng Sâm.
Vì công việc của  luôn trong tình trạng nguy hiểm, để đề phòng, cô nghĩ nên chuẩn   một thứ gì đó, giúp cô an tâm khi   xa.
Cô tìm kiếm  lâu  giá sách trong căn nhà gỗ, cuối cùng cũng tìm  một quyển sách cổ về cách luyện t.h.u.ố.c viên, quyết định tinh chế nước đó thành dạng viên để tiện mang theo.
Nói là  ngay, nhưng do   kinh nghiệm luyện thuốc, Thẩm Tri Hạ  thử  thử  năm sáu  mới   hai viên t.h.u.ố.c nhỏ  đều hình.
Cô  chăm chú  hai viên t.h.u.ố.c trong lòng bàn tay.
"Nhớ là  hữu ích đấy, hãy bảo vệ Dư đại ca thật ,  !"
"Chủ nhân, viên t.h.u.ố.c đó    !"
"Nếu chủ nhân thấy buồn chán, Nguyên Bảo  thể  chuyện với chủ nhân!"
"Liên quan gì đến ,  thích  chuyện với viên thuốc,  thèm quan tâm đến ."
"Hu hu hu..."
"Chủ nhân  thích Nguyên Bảo nữa."
Nguyên Bảo buồn bã rút lui, quyết định im lặng một phút,  thèm để ý đến chủ nhân  xa .
"Cốc cốc cốc!"
"Cốc cốc cốc!"
"Chủ nhân, bên ngoài   gõ cửa!"
Nghe tiếng Nguyên Bảo thông báo, Thẩm Tri Hạ nhanh chóng rời khỏi  gian.
Theo lý, buổi tối  nhà thường   ai tìm cô, chẳng lẽ chị dâu  khỏe ở  ?
Cô mở cửa thật nhanh.
Chỉ thấy Thẩm Tử Mặc mặc áo ngủ mỏng, ôm chiếc gối nhỏ  ngoài cửa, mắt còn ngấn nước, dường như sắp .
"Tử Mặc,  ?"
"Cô út, cháu... cháu..."
Cậu bé ấp úng, ngón tay liên tục vân vê viền gối.
"Cô út, tối nay cháu  thể ngủ cùng cô ?"
"Cháu sợ!"
Nói xong, Thẩm Tử Mặc bật .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-282.html.]
Thẩm Tri Hạ vội cầm lấy gối của , nắm tay  dắt  phòng.
Cô bảo  nhanh chóng chui  chăn,   bàn lấy khăn giấy lau nước mắt cho .
"Rồi , đừng  nữa nhé!"
"Khóc đến thành mèo hoa , cháu định đêm nay thức dậy bắt chuột ?"
" nhà mới của chúng    chuột , vì  đừng  nữa, nếu  hạt đậu vàng sẽ rơi hết lên giường của cô mất."
Thẩm Tri Hạ  Thẩm Tử Mặc đang nức nở, đưa tay ôm chặt  nhóc.
Chắc chắn hôm nay    hoảng sợ. Dù , khi  thấy   ngã xuống đất,  chân   máu, một đứa bé chỉ mới sáu tuổi vẫn  thể chạy  gọi  lớn đến giúp, thật sự là  dễ dàng.
Hôm nay   đều tập trung  sức khỏe của chị dâu,  ai chú ý đến cảm xúc của Tử Mặc.
Đó là sự thiếu sót của  .
"Tử Mặc, cô thấy hôm nay cháu thực sự    !"
"Cháu là một  bé cực kỳ dũng cảm và giỏi giang."
DTV
"Tử Mặc của chúng   trở thành một tiểu nam tử hán thực sự !"
"Cô thật sự tự hào về cháu!"
"Thật  ạ? Tử Mặc thật sự là tiểu nam tử hán ?"
Cậu ngước đôi mắt đẫm lệ  Thẩm Tri Hạ, mong  cô công nhận.
Trước đây, cô út từng kể cho   rằng nam tử hán là  giống như cha, là  mạnh mẽ. Cậu  trở nên mạnh mẽ giống cha, như  sẽ  thể bảo vệ cô út và .
"Tất nhiên là thật , cô út   dối cháu !"
"Nói dối thì mũi sẽ dài  đấy, cháu  xem, mũi cô  dài  ?"
Thẩm Tử Mặc chăm chú  mũi của Thẩm Tri Hạ, cảm thấy  đủ,  còn giơ tay chạm .
"Thật , mũi của cô út  dài , cô út   dối."
"Cháu thật sự là tiểu nam tử hán ! Cháu là một  bé giỏi!"
Thẩm Tri Hạ thấy  cuối cùng cũng nở nụ  rạng rỡ, liền yên tâm.
"Hôm nay Tử Mặc  dũng cảm."
"Cháu  bảo vệ  và bảo vệ cả em bé trong bụng ."
"Đợi  khi em bé  đời, cô sẽ  cho em  là  Tử Mặc  bảo vệ em bé  đời đấy nhé."
"Hì hì, Tử Mặc   cũng sẽ bảo vệ em bé nữa!"
Nói xong,  ngượng ngùng rúc  lòng Thẩm Tri Hạ.
Trước giờ   ngưỡng mộ Đại Đản ca ca nhà trưởng thôn, mỗi   ngoài chơi đều  một đám em nhỏ  theo, trông như một vị vua nhỏ, oai phong lắm.
Nếu   em bé  đời,  cũng sẽ    theo phía  .
Hy vọng  sinh thật nhiều em nhỏ cho , như   sẽ giống Đại Đản ca ca.