Mẹ Dư cũng bà mai Vương sai.
Với điều kiện của Thẩm Tri Hạ, tìm nhà nào chẳng , nhưng cuối cùng để mắt đến con trai cứng đầu của nhà bà.
Nếu lão tam dám đối xử với con bé, với tư cách là , bà sẽ là đầu tiên bỏ qua cho con trai.
Theo phong tục ở đây, khi đính hôn tổ chức tiệc đính hôn.
Làm như chỉ giúp nhà trai thêm thể diện mà còn cho thấy nhà trai coi trọng nhà gái, sẵn sàng giúp cô gái danh dự ngay từ khi kết hôn.
vì thời gian gấp rút, thêm nhà họ Thẩm tổ chức tiệc mừng tân gia, nên khi hai nhà bàn bạc, quyết định sẽ thứ đơn giản.
Kết luận cuối cùng là, buổi sáng ngày tiểu niên, cha Dư cùng với Dư Hướng Sâm, sẽ dẫn theo bà mai và đem theo lễ vật đính hôn đến nhà họ Thẩm.
Sau đó, buổi trưa, gia đình họ Thẩm sẽ đến nhà họ Dư để cùng ăn một bữa cơm, hai bên trao đổi lễ vật đính hôn, là buổi lễ coi như tất.
Theo ý kiến của Thẩm Tri Hạ, cô cũng đơn giản hóa thứ, phức tạp thêm, tránh những và việc , tự tạo thêm phiền phức cho , còn mệt mỏi.
Đối với chuyện đính hôn, chẳng qua chỉ là chuyện giữa hai gia đình mà thôi.
Thực sự cần thiết để bộ trong thôn đến dự, thường xuyên ăn uống, mừng lễ, sẽ tạo gánh nặng cho tất cả .
Trước lễ đính hôn, Thẩm Tri Hạ cùng cha Thẩm chuẩn Lam thành một chuyến, ngoài còn Thẩm Tri Thu, sẽ bắt đầu công việc tại nhà máy thép.
Ban đầu, cả Thẩm Tri Đông định cùng cô nhưng do ở bên chăm sóc chị dâu nên cha Thẩm thế.
Trong thôn, phần lớn các cô gái khi đính hôn thường tặng cho trai một bộ quần áo tự may, nhưng Thẩm Tri Hạ may, thêm tình hình sức khỏe của chị dâu , vì cô chỉ thể đến Lam thành để mua sẵn một bộ.
Cũng may là cô thiếu tiền, mua cũng tiện và dễ dàng hơn.
Khó chịu nhất chỉ là xe một chuyến, nhưng vì yêu của , cô cũng cố gắng chịu đựng.
Thật , nếu cha cùng, Thẩm Tri Hạ cần phiền phức đến thế, chỉ cần lấy một bộ từ gian của là .
cha Thẩm yên tâm để cô một đến Lam thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-284.html.]
Ông nếu chỉ đến thị trấn thì ông sẽ ngăn cản, nhưng nếu đến Lam thành thì chắc chắn là .
Không còn cách nào khác, Thẩm Tri Hạ đành nhượng bộ. Lần , cô còn mang theo Thẩm Tử Mặc.
DTV
Nghĩ đến việc hôm qua thằng bé dọa sợ, cô dẫn nó Lam thành chơi để nó vui vẻ một chút.
Cũng may hai vui tính cùng, Thẩm Tử Mặc vô cùng tò mò với thứ. Dù gì nó cũng còn quá nhỏ, ít khi khỏi thôn.
Trên đường , Thẩm Tri Hạ thậm chí quên cả cảm giác khó chịu khi xe, nhanh đến Lam thành.
Xuống xe, Thẩm Tri Hạ mua cho Thẩm Tử Mặc một xiên kẹo hồ lô.
Kết quả c.ắ.n một viên, đưa miệng, nhóc con thẳng thừng chê bai.
"Cô út, như cô , mà cũng ngon bằng."
May là thằng bé mặt bán, nếu thì câu sẽ thật sự bối rối.
"Nếu cháu thích ăn, khi nào rảnh cô sẽ cho cháu!"
Địa điểm mà họ đến là cung tiêu xã, còn nhà máy thép nơi Thẩm Tri Thu việc ở hướng ngược .
Cô ba túi lớn đất sang Thẩm Tri Thu.
"Anh hai, mang ngần đồ ?"
Ba túi đồ lớn như , ít nhất cũng vài chục cân, khi còn nhiều hơn.
"Em yên tâm, hai của em là lực sĩ mà."
"Chút đồ là gì, tăng thêm gấp đôi đồ cũng vẫn khiêng ."
Lần Thẩm Tri Thu chuẩn mang đến Lam thành nhiều đồ ăn, nhờ cha cùng nên mới dám mặc kệ sự phản đối của cha, chịu đựng những cái lườm từ ông mà cố gắng nhét thêm vài túi đồ ăn nữa.
Ngay cả các loại sốt ăn kèm và tương ớt, cũng mang gần hai mươi lọ.