"Cô  mua cho dượng út  ?"
"Nhóc con, cô của cháu còn  kết hôn, chú    là dượng út của cháu, cháu chỉ  thể gọi chú  là chú Dư thôi,  rõ ."
"..."
"Vậy cô  mua cho chú Dư đúng ?"
Thẩm Tri Hạ gật đầu.
Thẩm Tử Mặc  hai chiếc áo len trong tay cô út của ,  một lúc suy nghĩ,  chọn chiếc màu xám.
Cậu thích màu xanh hơn, nhưng quần áo của cha  chủ yếu là màu xám và đen. Chú Dư là  lớn, chắc cũng thích giống như cha .
Vì thế  từ bỏ màu yêu thích của  và chỉ  chiếc áo len màu xám.
Thực , Thẩm Tri Hạ cũng thấy màu xám  hơn,  thể mặc với bất kỳ màu áo nào bên ngoài đều  hợp.
"Cha thấy màu xanh  hơn."
Cha Thẩm thấy   đều thích chiếc màu xám, lập tức lên tiếng xen .
"Chị Minh Nguyệt, lấy cho em chiếc màu xám  nhé."
DTV
Lữ Minh Nguyệt liếc  Thẩm Tiền Tiến, thấy vẻ mặt ghen tuông của ông, cố nhịn  nhưng  dám  thành tiếng, sợ  ông khó xử.
Sau đó, Thẩm Tri Hạ  chọn thêm một bộ đồ trong màu đen mặc  mùa thu.
"Hạ Hạ, cha thấy màu xanh  hơn."
" con thấy màu xám sẽ hợp với Dư đại ca hơn."
"Cháu cũng thấy màu xám hợp với chú Dư hơn ạ!"
Thẩm Tử Mặc    nhận  ánh mắt lạnh lẽo mà ông nội đang dành cho .
"Hừ!"
"Nhóc con, cháu  cái gì mà !"
Đẹp chỗ nào!
Đàn ông cần gì  !
Cũng    thi sắc .
Trong lòng Thẩm Tiền Tiến vô cùng phiền muộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-287.html.]
Thực  ông  ghét bỏ Dư Hướng Sâm, thậm chí còn thấy việc Hạ Hạ lấy   cũng  vẻ .
 mỗi khi nghĩ đến đứa con gái mà  vất vả nuôi nấng, giờ  về tay thằng nhóc đó, ông liền  vui.
Ông cũng  chiếc màu xám hợp với thằng nhóc họ Dư  hơn, nhưng cứ thích  ngược , ai bảo đây là  đầu Hạ Hạ tự tay chọn quần áo cho   chứ.
Trong khi Thẩm Tiền Tiến còn đang buồn rầu, Thẩm Tri Hạ lặng lẽ ghé  tai Lữ Minh Nguyệt, nhờ chị  lấy luôn cả chiếc áo len màu xanh.
Cô  cha  thật  chỉ đang ghen tị thôi.
Ghen vì cô chọn đồ cho Dư Hướng Sâm.
 là một ông già khó tính.
 cô  thấy cha  mặc màu xanh   khí thế, hai    sợ đụng màu,  cũng .
Cô mua về cũng để dỗ dành cha,  ông vui hơn một chút.
Sau khi chọn xong quần áo, Thẩm Tri Hạ cho phép Thẩm Tử Mặc tự chọn vài món đồ mà  thích.
"Cô thật sự cho cháu tự chọn ?"
"Thật đấy, cháu  thể chọn ba món, như phần thưởng cho việc hôm qua cháu  bảo vệ  và em bé."
"Chỉ cần chọn những món cháu thích thôi nhé,  cần chọn cho cha  cháu ."
"Mấy cái đấy cô sẽ mua riêng."
Hiểu rõ tính cách của Thẩm Tử Mặc, Thẩm Tri Hạ  mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng  bé  vô cùng hiểu chuyện. Bình thường mỗi khi  đồ ăn vặt,  luôn hỏi ý kiến  lớn trong nhà   mới ăn,  nào cũng .
Nếu để  tự chọn đồ,  khả năng  sẽ chọn những món mà  lớn thích  vì  thích.
Tuy  Thẩm Tri Hạ   bồi dưỡng tính hiếu thảo cho Tử Mặc từ nhỏ, nhưng cô nghĩ một đứa trẻ cũng nên  thứ mà  thích. Cô sợ nếu cháu trai cứ luôn nghĩ đến  khác, lớn lên sẽ hình thành tính cách chuyên   lòng  .
Nếu , cô thà để   chút ích kỷ, ít nhất vẫn giữ  bản ngã của chính .
Dưới sự kiên trì của Thẩm Tri Hạ và sự khuyến khích của Thẩm Tiền Tiến, cuối cùng Thẩm Tử Mặc  chọn ba món đồ chơi.
Một con ếch sắt, một mô hình tàu hỏa và một bộ cờ nhảy.
Sau khi thanh toán, Thẩm Tri Hạ cất những món mà Thẩm Tử Mặc chọn  một cái túi riêng và đặt  chiếc ba lô nhỏ của .
"Đồ của  thì tự mang nhé, hiểu ?"
"Hiểu  ạ, cháu là đàn ông con trai, cháu tự mang  mà!"
Nói xong,  còn  động tác khoe cơ bắp đầy mạnh mẽ.