Bộ phim kéo dài một tiếng rưỡi, cuối cùng cũng gần kết thúc  sự mong đợi của Dư Hướng Sâm.
Lúc , tên của các diễn viên và nhân viên bắt đầu hiện   màn hình.
Những  đến xem phim lục đục hướng về phía lối .
Trước khi Dư Hướng Sâm kịp hỏi phần thưởng là gì, Thẩm Tri Hạ tranh thủ lúc đèn  bật sáng,  cúi , đặt đôi môi mềm mại lên môi .
Chỉ là một nụ hôn chạm nhẹ  dừng, cô nhanh chóng  thẳng  .
"Dư đại ca, chúng  cũng  ngoài thôi."
Nếu như  đó, Dư Hướng Sâm  căng thẳng đến mức khó thở, thì lúc ,  cảm thấy tim  như  nhảy  khỏi lồng ngực.
Anh vô thức đưa tay lên, nhẹ nhàng chạm  môi .
Một cảm giác vui sướng mãnh liệt trào dâng trong lòng.
Anh  bao giờ nghĩ rằng Hạ Hạ   thể táo bạo đến .
 c.h.ế.t tiệt,   thích vô cùng,    đây?
Dư Hướng Sâm       bước  khỏi rạp chiếu phim bằng cách nào.
Lúc , cả   như đang bay bổng,  hềnh hệch như một tên ngốc chính hiệu.
Khiến những   ngang qua họ đều  Thẩm Tri Hạ với ánh mắt thương cảm.
Chắc họ nghĩ bạn trai của cô  vấn đề về đầu óc.
Thẩm Tri Hạ  ngờ   phản ứng mạnh đến , sớm ... thôi bỏ ,   "sớm " gì hết.
Trước đây khi  tiểu thuyết, cô thường thấy những cảnh miêu tả nụ hôn của nam nữ chính, nên cô cũng  thử xem cảm giác đó  . Dù gì thì kiếp , đến tận hai mươi tám tuổi cô vẫn còn độc ,  từng nắm tay  trai nào.
"Dư đại ca,  bình thường chút !"
Nghe thấy Thẩm Tri Hạ , Dư Hướng Sâm  cô với ánh mắt vô cùng quyến rũ, như thể ánh mắt  sắp tan chảy  .
Thì  ánh mắt của tên đàn ông ngốc  cũng  thể trở nên mờ ám như thế.
Trước đây cô  đ.á.n.h giá thấp  , cứ tưởng phần lớn thời gian  đều nghiêm túc lắm.
"Hạ Hạ,   thể kiềm chế  bản ."
"Ngay lúc ,  cảm thấy  là  đàn ông hạnh phúc nhất thế giới."
Dư Hướng Sâm  chằm chằm Thẩm Tri Hạ, dường như hy vọng cô  thể thấy  sự chân thành trong ánh mắt .
"Thôi   hai, mới hôn  một cái mà  là  đàn ông hạnh phúc nhất thế giới . Nếu em hôn hai cái, chắc   bay lên trời, lên thiên đàng luôn nhỉ?"
Thẩm Tri Hạ chỉ  đập một cái cho  tỉnh .
"Hì hì, chẳng qua đây là  đầu, nên  quá kích động thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-297.html.]
"Em yên tâm,    nhất định sẽ thể hiện  hơn, để  chút dư vị."
Vừa nãy  còn  cảm nhận hết thì Hạ Hạ  rời .
Khiến  bây giờ vô cùng mong chờ   mật tiếp theo với cô.
"..."
Tên mặt dày .
Thì  đàn ông cũng  thể  đổi cảm xúc liên tục như thế.
Người  là vui buồn thất thường, còn  là vui, vui cực độ, vui đến phát điên!
Sau khi hai  ăn trưa xong, Thẩm Tri Hạ dẫn  đến công viên mà   cô   cùng với cha Thẩm và Thẩm Tử Mặc.
Lần  vì mải  Thẩm Tử Mặc chơi cầu trượt nên họ   thể  bên trong công viên để  dạo và ngắm cảnh.
Vừa  công viên, Thẩm Tri Hạ   thấy khu vực cầu trượt, nơi  một vòng tròn trẻ con đang xếp hàng, thi thoảng   vài tiếng tranh cãi vọng .
Thẩm Tri Hạ và Dư Hướng Sâm thảnh thơi dạo bước trong công viên. Cách đó  xa, ở trung tâm hồ  một đàn vịt con đang bơi lội.
"Trước đây em  thích  dạo công viên."
"Trước đây ư?"
Lời  của cô khiến Dư Hướng Sâm  chút khó hiểu.
Nếu  nhớ  nhầm thì ở thôn Vân Bình và cả thị trấn hình như  hề  công viên.
"À, em  nhầm, ý là  đây  luôn mong  đến công viên  dạo."
Thẩm Tri Hạ ngượng ngùng  đầu sang chỗ khác, tránh    để   phát hiện điều gì đáng nghi.
Suýt chút nữa cô  lỡ lời,   sở thích   của .
Vào thời ,  gì  chuyện Thẩm Tri Hạ từng đến công viên!
"Nếu em thích, đợi    về, chúng   thể tiếp tục đến đây dạo chơi."
DTV
Nhận thấy xung quanh   ai, Dư Hướng Sâm tiến lên, nắm lấy tay Thẩm Tri Hạ, tai   ửng đỏ.
Sau vài ,  cảm thấy da mặt  dường như  dày lên  ít.
Bàn tay của Thẩm Tri Hạ mềm mại và trắng trẻo, các ngón tay thon dài như những búp măng. So với bàn tay to của , chúng mỏng manh tựa như  xương.
Anh    chậm rãi cảm nhận từng chút cảm giác khi nắm tay cô.
Sau khi  về đơn vị,   bao giờ  mới  thể gặp  cô  nữa.
Anh  khắc ghi từng khoảnh khắc ở bên cô  trong lòng.