Với sự đồng hành của Thẩm Tri Hạ và sức hấp dẫn của các món đồ chơi, ngày thường Thẩm Tử Mặc  khi ăn sáng liền ôm lấy đồ chơi  ngoài chơi, ngày nào  lấm lem bùn đất là ngày đó  yên.  bây giờ    còn thích  ngoài chơi như  nữa.
Tuy nhiên, Thẩm Tri Hạ vẫn dành  hai ngày cuối tuần để cho  nghỉ ngơi, cho phép   ngoài chơi đùa cùng bạn bè.
Cô luôn tin rằng, trẻ con khi cần học thì  học chăm chỉ, khi cần chơi thì nên chơi hết .
Nếu   học thì  thể cho chơi thoải mái  , nếu cứ nửa vời thì cuối cùng sẽ chẳng  gì, hơn nữa Thẩm Tử Mặc còn nhỏ, mới chỉ  sáu tuổi thôi.
"Hạ Hạ  ở nhà ?"
Thời điểm Thẩm Tri Hạ đang chơi đồ chơi xếp hình cùng Thẩm Tử Mặc, giọng của trưởng thôn vang lên ngoài cửa.
"Có ạ!"
DTV
Cô vội buông khối xếp hình trong tay,  dậy   ngoài.
"May mà cháu ở nhà."
"Có một việc chú  bàn với cháu."
"Việc gì , chú Ái Quốc? Chú cứ  thẳng  ạ."
Không  từ khi nào, Thẩm Tri Hạ cảm thấy  gần như trở thành nhân viên  chính thức của Ủy ban thôn.
Trưởng thôn cứ thỉnh thoảng  tìm cô bàn chuyện, khiến cô cũng  chút ngại ngùng.
Dù gì thì tuổi cô cũng  lớn, kinh nghiệm về quản lý cũng  đủ.
Sau khi mời trưởng thôn  xuống, Thẩm Tri Hạ pha cho ông một chén    xuống cùng.
"Trước đó    xin phép cấp , rằng  mùa xuân năm nay, thôn  sẽ bắt đầu trồng d.ư.ợ.c liệu ."
"Kết quả là hôm qua chú nhận  điện thoại thông báo, cấp   sắp xếp vài thanh niên trí thức đến thôn giúp đỡ."
"..."
Thẩm Tri Hạ  xong chỉ thấy cạn lời.
Giúp đỡ? Sợ là chỉ thêm phiền thôi  chứ.
 nghĩ  trong ký ức của nguyên chủ.
Theo ký ức thì những thanh niên trí thức đó  đến  mùa hè mới đúng,  mà giờ  đến thì  sớm.
Có lẽ là vì sự tồn tại của cô nên    đổi một  sự kiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-317.html.]
Giống như chuyện của  hai,    cưới cô gái thôn bên mà  thành đôi với Tần Huệ Huệ.
"Chú vốn  từ chối, nhưng phía     cho chú chút cơ hội từ chối nào."
"Họ bảo chú  chuẩn   chỗ ăn ở cho họ."
"Thế là chú liền đến tìm cháu để cùng bàn bạc xem nên sắp xếp thế nào."
"Dù  thì thanh niên trí thức đều là con em thành phố  học hành, cháu chẳng  cũng  học hết cao trung , chắc là sẽ hiểu rõ hơn bọn chú một chút."
Trong lòng Thẩm Tri Hạ đang âm thầm chỉ trích trưởng thôn, cháu hiểu cái gì chứ, cháu  học khi đó với bây giờ   khác .
Hơn nữa, chẳng  chị Gia Lạc cũng  học xong cao trung  , chị  dù  cũng là  sinh  và lớn lên ở đây, hẳn là hiểu rõ hơn cháu chứ.
 những lời  cô cũng chỉ  thể nghĩ trong lòng.
Cô vẫn  nghĩ cách giúp trưởng thôn, nếu  trưởng thôn ngày nào cũng sẽ đến tìm cô.
"Chú Ái Quốc, chú  bàn bạc với các thành viên trong Ủy ban thôn về cách sắp xếp ?"
"Có , nhưng ý kiến  thống nhất."
"Có  cho rằng nên sắp xếp để họ ở nhà dân, ăn ở cùng thôn dân."
"Đến lúc đó họp  hỏi xem nhà nào tình nguyện tiếp nhận, mỗi nhà sẽ  cho 20 cân lương thực thô."
" cũng   cho rằng dù  họ cũng là  thành phố, sống chung với thôn dân  thể  hòa hợp, nên đề nghị tìm một chỗ cho họ và xây nhà mới."
" xây nhà  tốn tiền, cuối cùng tranh luận qua  mà vẫn   câu trả lời dứt khoát."
Thẩm Tri Hạ  xong liền hiểu đại khái tình hình.
"Thế họ   cụ thể khi nào sẽ đến ?"
"Cũng chỉ trong mười ngày nửa tháng thôi, thời gian cụ thể thì  ."
Thẩm Tri Hạ suy nghĩ một chút   tiếp.
"Chú Ái Quốc, nếu là cháu, cháu sẽ đề nghị thôn  tranh thủ thời gian, xây một chỗ ở mới cho họ thì  hơn."
"Mặc dù sẽ tốn chút tiền, nhưng còn hơn là   ở nhà dân  xảy  mâu thuẫn,   phiền đến chú giải quyết,  tổn hại hòa khí trong thôn."
"Vì sự bình yên của thôn,  nhất là đừng để họ ở lẫn với thôn dân."