Ba ngày trôi qua nhanh chóng, Thẩm Tri Hạ chấp nhận  phận, mang theo một tấm đệm,  đến Uỷ ban thôn để lên xe kéo.
Trước đây cô  từng  xe kéo, nhưng  cần nghĩ cũng  chắc chắn sẽ  xóc.
Mang theo tấm đệm để bảo vệ phần mông, về nhà khỏi  xóc thành hai nửa.
Hôm nay  lái xe kéo là Thẩm Gia Vĩ, con trai cả của trưởng thôn, cũng là kế toán của thôn.
"Anh Gia Vĩ, chào !"
"Hạ Hạ, em đến  , mau lên ,  xuất phát ."
Thẩm Tri Hạ  chiếc xe lớn mà  đây chỉ thấy trong video,  ngần ngại leo lên.
May mà hôm nay cô mặc bộ áo bông màu sẫm, bền và ít bám bẩn.
Sau khi lót đệm xong, cùng với tiếng động cơ "tạch tạch" của xe kéo, hai  xuất phát đến bến xe ở thị trấn.
Khi họ đến nơi, các thanh niên trí thức vẫn  đến.
Ngồi đợi  nửa tiếng, cuối cùng  bảy  trẻ tuổi bước xuống từ một chiếc xe buýt cũ.
Ba nam bốn nữ, ăn mặc khá chỉnh tề.
Ít nhất là   hơn nhiều so với  trong thôn,  qua là   thành phố,   vẻ gì là từng lao động.
Vừa xuống xe, một cô gái  phàn nàn  ngớt về bụi bẩn,  cả chiếc xe cũ kỹ.
Mặc dù Thẩm Tri Hạ    gần hỏi han, nhưng vì hôm nay cô là   cử  đón họ, đành  nhẫn nhịn tiến .
"Chào các bạn, xin hỏi các bạn   là thanh niên trí thức đến thôn Vân Bình ?"
Mấy   thấy gương mặt thanh tú của Thẩm Tri Hạ thì ngỡ ngàng.
Đây cũng là thôn dân ?
Sao    khác với những gì họ tưởng tượng?
Hai cô gái còn thì thầm, nhỏ tiếng bàn tán về cô.
"Vâng, chúng  là những  sẽ đến thôn Vân Bình."
"Xin hỏi cô cũng là  của thôn Vân Bình ?"
Trong  đó, một  đàn ông  vẻ ngoài thư sinh, làn da trắng ngần, chăm chú  Thẩm Tri Hạ đến nỗi  rời mắt.
"Ừm!"
Thẩm Tri Hạ  thoáng qua  đàn ông  mặt  liên hệ ngay đến hình ảnh tên sở khanh trong ký ức của nguyên chủ, chắc hẳn là  .
Trong môi trường  dân quê,   quả thật  vẻ là   tri thức.
 trong mắt Thẩm Tri Hạ hiện tại,   chẳng khác gì con gà trống trắng.
Cô  thích kiểu thư sinh yếu đuối , ngược , đàn ông tràn đầy sức sống như Dư Hướng Sâm mới thu hút cô hơn.
Haiz,   bây giờ  thế nào , gửi đồ cho  bao lâu  mà chẳng thấy hồi âm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-319.html.]
Tống Vũ thấy Thẩm Tri Hạ chỉ  lướt qua   một cái  chẳng mảy may để ý nữa, trong lòng  khỏi ngạc nhiên và tức giận.
Chưa từng  cô gái nào phớt lờ   như cô.
DTV
"Hạ Hạ, ở đây  danh sách, em đối chiếu  nhé."
Thẩm Tri Hạ nhận lấy tờ giấy từ tay Thẩm Gia Vĩ, mở .
"Bây giờ  sẽ điểm danh, ai  gọi tên thì đáp  một tiếng."
"Tất Kiến Đồng"
"Có!"
"Trần Triết"
"Có!"
"Tống Vũ"...
Xác nhận đủ bảy .
"Mọi   đến đông đủ, lên xe ,  sẽ đưa   về thôn."
Nói xong, cô leo lên xe kéo ,   tấm đệm của .
Trong lòng cô tự nhiên   tiếp xúc quá nhiều với những thanh niên trí thức .
"Chúng  sẽ  cái xe kéo tồi tàn  ?"
"Không  lựa chọn nào khác ?"
"Thôn của các  đối đãi với thanh niên trí thức chúng  thật là quá đáng!"
"   ! Có c.h.ế.t  cũng  !"
Một cô gái buộc tóc hai bím, giận dữ  với Thẩm Tri Hạ, ánh mắt đầy sự bất mãn đối với chiếc xe kéo.
Thẩm Tri Hạ ngẩng đầu  cô , nếu cô  nhầm thì cô  tên là Lưu Ly Ly.
"Có lựa chọn khác."
"Nhìn thấy con đường phía  ?"
Nữ thanh niên trí thức   tỏ thái độ bất mãn liền  theo tay Thẩm Tri Hạ chỉ, đập  mắt là một con đường nhỏ rải đá.
"Cô cứ  theo con đường ,  đến cuối sẽ thấy một tảng đá lớn bên tay trái,  đó   tên thị trấn bằng chữ đỏ, chỗ đó nối liền với con đường đất dẫn đến thôn chúng ."
"Theo con đường đất đó,  thẳng  cần rẽ, đến khi thấy một cây hòe lớn, đó chính là thôn Vân Bình."
Thẩm Tri Hạ mặt  biểu cảm  với cô  về lựa chọn thứ hai.
Có xe kéo là  lắm , còn đòi hỏi  nọ.
Đây  là phương tiện mà cả thôn cho là sang trọng nhất.
Phải  rằng,  dân trong thôn  lên thị trấn mà    bộ thì cũng chỉ  chiếc xe bò của chú Lý mà thôi.