"Cô bảo   bộ đến thôn Vân Bình ?"
Cô gái  xong thì giận dữ,  tin nổi  tai  khi  Thẩm Tri Hạ.
"Chẳng  cô    xe kéo ,  thì chỉ còn cách  bộ thôi."
"Cô!"
" sẽ  khiếu nại các  ở Văn phòng thanh niên trí thức!"
"Cứ  ,  nhất là đổi sang một thôn   xe kéo!"
"Những vị khách quý như cô, thôn chúng   tiếp nổi."
Nói xong, Thẩm Tri Hạ  thèm đôi co với cô  nữa mà  sang  những  khác.
Chiếc xe kéo của thôn cô là phần thưởng mà cả thôn lao động vất vả mới  ,   đều coi nó như báu vật, bình thường  dùng cũng còn  nỡ.
Hơn nữa, xung quanh đây,  xe kéo thì chỉ  thôn cô và thôn bên cạnh mà thôi.
Có là  , còn  bộ ghét bỏ.
Đối với Thẩm Tri Hạ  chẳng  cả, họ thích  thì ,  thì thôi.
Không  càng , chỗ sẽ rộng hơn, khỏi  chen chúc.
"Được ,  còn sớm nữa,   nhanh lên xe ."
"Ai    thì cứ  theo cách   ,  bộ qua đó là ."
Những  khác thấy sắc mặt cô  , nhanh chóng xách hành lý lên xe.
Nữ thanh niên trí thức  hài lòng cuối cùng cũng leo lên xe  khi  bạn bè khuyên nhủ.
Lạ nước lạ cái, cũng chẳng    bao xa.
Nếu thật sự   bộ, đối với những  ít vận động như họ, đến nơi chắc chân cẳng sẽ rã  hết.
Trên đường , Thẩm Tri Hạ cũng  chủ động  chuyện.
 nếu   hỏi, cô đều trả lời ngắn gọn, những gì   trong câu hỏi thì   thêm.
Những   ít nhất sẽ  ở  thôn bốn, năm năm, những gì cần  thì cuối cùng cũng sẽ  thôi.
Chiếc xe kéo chạy  con đường đất đầy ổ gà, lắc lư khiến    chiếc đệm mềm  m.ô.n.g Thẩm Tri Hạ với ánh mắt đầy ghen tị.
Tuy nhiên,  ai dám hỏi xin cô, bởi qua cách giao tiếp lúc nãy, họ đều nhận thấy cô gái  dù xinh  nhưng  đầy gai góc. Chỉ cần sơ suất là  thể  cô "bắn phá" ngay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-320.html.]
Thực  Thẩm Tri Hạ cũng   là  khó chịu. Chỉ là cô cảm thấy những chuyện trong thôn, với tư cách là  trong thôn, cô  thể  đùa là  , nhưng   chịu  khi   khác chê bai.
Có lẽ đó là một kiểu bảo vệ "đàn con" của .
"Cô gái ,    còn  kịp hỏi đại danh của cô là gì?"
Thẩm Tri Hạ  đầu    lên tiếng.
Quả nhiên là tên bạn trai đểu của nguyên chủ – Tống Vũ.
Đại danh? Cái quái gì .
Lối  hoa mỹ  khiến   nổi da gà.
Trong lòng Thẩm Tri Hạ lúc  chỉ   với   một câu: "Nói tiếng  !"
DTV
"Thẩm Tri Hạ!"
Cô vẫn trả lời  .
Dù gì đây cũng là mối quan hệ rắc rối của nguyên chủ.
Với Thẩm Tri Hạ bây giờ, Tống Vũ   là  xa lạ,   liên quan gì.
Nếu tỏ thái độ quá đáng thì ngược  còn kỳ cục hơn.
Xe kéo   hơn bốn mươi phút, cuối cùng cũng về đến thôn Vân Bình.
Vừa  thôn, xung quanh   một nhóm thôn dân  xem náo nhiệt.
   họ  đến quá gần, rõ ràng là trưởng thôn  dặn  .
Hơn nữa, trưởng thôn dẫn theo mấy  trong Ủy ban thôn cũng  đợi sẵn ở đầu thôn.
Trưởng thôn  mấy    xe kéo, trong lòng  giật .
Da trắng nõn nà,   còn  vẻ  hài lòng, thế ... thực sự  thể  việc ?
Có khi ngay cả ngũ cốc là gì cũng  phân biệt nổi.
Tuy trong lòng  mấy vui vẻ, trưởng thôn vẫn cố gắng giữ vẻ niềm nở. Dù  ông  cũng là trưởng thôn, cũng  thể để   nghĩ rằng thôn   hiếu khách, cho nên ông nở nụ  rạng rỡ chào đón.
"Chào  , hoan nghênh đến thôn Vân Bình.  là trưởng thôn Vân Bình, Thẩm Ái Quốc."
"Mọi  xuống xe ,  sẽ dẫn   đến ký túc xá của thanh niên trí thức."
Thẩm Tri Hạ nhảy xuống xe , lúc  cô chỉ  nhanh chóng về nhà tắm rửa, cảm thấy đầu và mặt đầy bụi bẩn.