Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 336

Cập nhật lúc: 2025-10-30 13:01:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

An Lộ trêu, vội vàng đẩy Tống Tuyên , giữ Thẩm Tri Hạ khi cô bộ định ngoài.

"Hạ Hạ, em đừng để ý đến , chỉ thích đùa thôi."

Tống Tuyên - thích đùa: "..."

"Hai chuyện , em bếp xem bắp cải của ."

Dứt lời, An Lộ nhà.

"Nói , việc gì cần giúp?"

"Giúp tìm một căn nhà ở Lam thành nhé, nhất là gần bệnh viện Lam thành, diện tích thế nào cũng ."

" nhất là thể ở ngay, cần sửa sang ."

Lúc ý định tìm nhà, đầu tiên cô nghĩ đến là Tống Tuyên.

Anh chắc chắn thông tin đầu tiên, hơn nữa còn quan hệ .

"Sao thế? Nhà cô cần viện? Hay là cô..."

"Ngừng ngay! Anh thể nghĩ đến điều gì hơn ?"

"Sắp tới sẽ việc ở bệnh viện Lam thành, mua nhà gần đó sẽ tiện hơn cho việc ."

"Cô?"

"Làm việc ở bệnh viện?"

"Buôn bán thiết y tế?"

"..."

"Anh im miệng ngay cho !"

Thẩm Tri Hạ Tống Tuyên, cảm giác chỉ đ.ấ.m hai cái, tiện thể lấy kim khâu miệng .

"Vậy cô bệnh viện gì?"

"Không lẽ thể bác sĩ?"

"Từ giờ sẽ là bác sĩ ngoại khoa của bệnh viện Lam thành, bệnh cứ tìm , sẽ tính giá rẻ cho ."

"..."

Tống Tuyên nhận rằng mỗi chuyện với Thẩm Tri Hạ, luôn luôn thua thiệt, mãi mãi ở thế hạ phong.

Thôi , ai bảo đây là em gái của , nhường cô một chút, nếu nhè.

"Được thôi, vài ngày nữa qua Lam thành sẽ giúp cô dò hỏi, tìm sẽ báo cho cô."

"Cảm ơn nhé!"

"Mấy thứ cầm xem tình hình như nào, đây."

Thẩm Tri Hạ đưa túi lớn đựng kẹp tóc cho rời khỏi sân nhỏ của Tống Tuyên.

thấy bộ dạng kinh ngạc của khi mở túi .

Không ngoài dự đoán, khi mở túi, Tống Tuyên lập tức gọi vợ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-336.html.]

Miệng ngừng lẩm bẩm: "Phát tài , phát tài ."

Khiến An Lộ đang từ trong bếp bước còn tưởng rằng động kinh.

-

Ra khỏi chợ đen, Thẩm Tri Hạ định đến cửa nhà máy may để đợi cả cùng về nhà.

Trên đường , cô mới chợt nhớ , giờ mỗi ngày cả đều cùng Tri Xuân, xe đạp gì còn chỗ cho cô nữa.

Thế là cô tìm cả nữa, về phía đầu thị trấn.

Cô nhờ Nguyên Bảo chú ý xem xung quanh ai , lấy từ gian một chiếc xe đạp và đạp nhanh về nhà.

Sắp tới đầu thôn, cô thu xe đạp gian với tốc độ nhanh nhất.

Vài hôm nữa tìm cơ hội mua thêm một chiếc nữa thôi, kiểu cứ thấp thỏm...

Về đến nhà, cô thấy Thẩm đang ở cửa sân ngừng ngoài.

DTV

Từ khi xuyên tới đây, Thẩm Tri Hạ mới thực sự cảm nhận sâu sắc câu "con ngàn dặm lo".

Mỗi ngoài, chỉ cần cô về trễ một chút, cha Thẩm đều sẽ sân về hướng đầu thôn, lúc còn tận đầu thôn để đợi cô về nhà.

"Mẹ, con về !"

Mẹ Thẩm thấy cô thì mới nhẹ lòng.

Đã sắp tới giờ ăn tối mà vẫn thấy con gái về, bà lo lắng yên, sợ chuyện gì xảy với con gái.

Hơn nữa, đến Lam thành ai cùng Thẩm Tri Hạ, cô tự một , khác với đây luôn cha Thẩm hoặc Thẩm Tri Đông cùng.

"Sao bây giờ con mới về ?"

"Chẳng con thi xong là về nhà ngay ?"

Mẹ Thẩm tháo túi đeo lưng Thẩm Tri Hạ xuống và cầm lên.

"Con thi xong !"

"Sau khi khỏi bệnh viện, con tiện đường ghé qua nhà máy thép, xem thử cha ở đó ."

"Sao ? Cha con ?"

Nhắc đến cha Thẩm, Thẩm chỉ lo lắng mà còn nhớ ông.

Hai kết hôn mấy chục năm, từng xa lâu như .

Trước đây cứ nghĩ là già , quá nhớ nhung nữa, nhưng khi thật sự ở bên cạnh, bà thấy nhớ vô cùng.

"Cha ạ."

" cha bảo đừng lo lắng, cũng đừng nhớ cha nhiều quá, cha nhớ là đủ ."

"Ông già đáng ghét , thèm nhớ ông ."

Nói xong, bà xoay nhanh chóng bước nhà.

Thẩm Tri Hạ theo bước chân nhanh nhẹn của , bất đắc dĩ nhẹ.

Mẹ cô ngại ngùng chăng?

 

Loading...