Sau khi họ đóng hai đồng tiền học phí, hiệu trưởng dẫn hai cha con  lớp một.
Rồi ông gọi cô giáo chủ nhiệm lớp một, cô Tống,  đang thu học phí  gặp mặt họ.
Sau khi chào hỏi cô giáo và nhận sách giáo khoa, hai cha con  về nhà sớm.
Hôm nay chỉ là ngày  thủ tục nhập học, nhận sách vở, còn việc học chính thức thì  đợi đến ngày mai.
Về đến nhà, Thẩm Tử Mặc ôm chặt những cuốn sách mới nhận , vui sướng đến mức suýt lăn lộn  đất.
Giờ đây   là học sinh lớp một.
Vừa   còn thấy  Tiểu Dương trong lớp, từ nay  và  Tiểu Dương sẽ là bạn học, thật là tuyệt quá!
"Tử Mặc  đăng ký về  đấy ?"
Thẩm Tri Hạ  cuốn sách cháu trai đang ôm, lập tức nảy  ý tưởng.
"Có  cô út bọc bìa sách cho ?"
Hồi tiểu học, việc đầu tiên cô  khi nhận sách mới là bọc bìa sách, dù cuối cùng sách vẫn  nhàu cũ.
  những cuốn sách  bao bọc kín bằng những chiếc bìa đủ màu sắc, cô   một cảm giác hạnh phúc lạ lùng.
"Bọc bìa sách?"
"Là như bọc sủi cảo  hả?"
"Cô út ơi, bìa sách  ăn  ?"
"..."
Thôi, cô vẫn nên  phòng tìm một ít giấy phù hợp với thời  để bọc cho  .
Thẩm Tri Hạ  phòng tìm mấy tờ giấy trắng để bọc sách, còn mang theo một hộp bút chì màu 12 cây.
Trước đó ở Hải thị, cô  thấy  bán nhưng  mua, vì trong  gian của cô   nhiều. May là hình dáng của bút cũng na ná , chỉ cần vứt bỏ vỏ hộp thì sẽ  ai nhận  sự khác biệt.
Thẩm Tri Hạ  bước tới phòng chính   thấy tiếng  khúc khích của bọn trẻ con.
Bước  gần, cô  thấy Hổ Tử và Tiểu Dương đang   ghế sô pha, cùng Thẩm Tử Mặc  đến nghiêng ngả.
"Các cháu đang  chuyện gì mà vui thế?"
Hổ Tử và Tiểu Dương thấy Thẩm Tri Hạ liền  lên chào hỏi.
"Cháu chào thím ba!"
"Ừ... chào các cháu,  xuống ,  cần căng thẳng."
"Cô út ơi,  Tiểu Dương kể trong lớp của    một bạn ngủ gật trong giờ học, chảy cả nước miếng ướt cả bàn."
"Ha ha ha ha ha!"
Thẩm Tử Mặc  nghiêng ngả ngã   Tiểu Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-339.html.]
Thẩm Tri Hạ  cái vẻ ngốc nghếch của cháu trai, nghĩ thầm     đứa nào tè ướt cả ga trải giường trong lúc ngủ đấy.
 cô   , vì sợ  sẽ  nhè.
DTV
Thằng nhóc , lúc  điều thì   điều, nhưng khi  thì  giống hệt trẻ con hai ba tuổi,  giống một  bé gần bảy tuổi chút nào.
"Mang sách  đây nào, cô út bọc bìa cho."
Sách giáo khoa thời   ít, học sinh lớp một chỉ  hai cuốn là ngữ văn và  học, mà  còn khá mỏng.
Không giống như thời hiện đại, sách vở  phát cho một đống.
Mang  nặng lắm nhưng mấy quyển thực sự hữu ích thì chẳng  bao nhiêu.
"Thím ba ơi, bọc bìa sách là gì ?"
Tiểu Dương  Thẩm Tri Hạ đặt cuốn sách lên tờ giấy lớn  lấy , tỏ vẻ  tò mò.
"Là dùng giấy bọc ngoài sách để khi dùng sẽ   rách bìa sách dễ dàng."
"Wow-"
"Thật ?"
"Sách của cháu chỉ mới dùng một thời gian mà  cũ kỹ lắm ."
Cậu bé   là còn  thể bọc .
"Vậy các cháu   bọc cùng ?"
"Được  ạ?"
Nghe , mắt Tiểu Dương sáng rực lên.
"Tất nhiên là  !"
"Mau về nhà lấy sách qua đây nhé."
Nghe cô  thế, Hổ Tử và Tiểu Dương liền vọt  khỏi nhà họ Thẩm.
Chẳng bao lâu , hai  nhóc   ôm theo sách giáo khoa mới nhận .
Sau lưng còn  thêm năm đứa nhóc nhà họ Dư.
Không thể phủ nhận, hai chị dâu của Dư Hướng Sâm  mắn đẻ.
Chị dâu cả sinh bốn đứa, hai trai hai gái.
Chị dâu hai sinh ba đứa, hai gái một trai.
Thẩm Tri Hạ chỉ mong đến lúc đó cô  thể như trong các tiểu thuyết từng , sinh một  nhiều đứa.
Như  sẽ đỡ khổ hơn trong thai kỳ.
 giờ mà nghĩ xa thế thì vẫn còn  sớm, dù  chuyện kết hôn của cô cũng còn một hai năm nữa mới tính tới.