"Cháu chào thím ba!"
"Cháu chào thím ba!"...
Mấy đứa trẻ  lượt chào hỏi Thẩm Tri Hạ.
"Chào các cháu!"
Nghe thấy  tiếng trẻ con  chuyện trong phòng khách, Trần Tú Bình vốn đang  nghỉ  giường cũng đỡ bụng bước .
Lũ trẻ   lượt chào hỏi cô .
DTV
"Mấy đứa  đây , thím  lấy chút đồ ăn cho các cháu."
Thấy chị dâu cả   phòng, Thẩm Tri Hạ  xuống bên bàn, bắt đầu dạy bọn trẻ bọc bìa sách.
Cô chỉ chuẩn  bọc cho Thẩm Tử Mặc một cuốn,  bọc  dạy bọn trẻ cách , còn  để bọn trẻ tự  từ từ.
Bọc xong, cô chỉ  hộp bút chì màu bên cạnh.
"Đây là bút chì màu, bọc xong  các cháu  thể vẽ những hình  thích lên giấy."
"Đẹp quá!"
"Thím ba,  cháu  là kỳ  sẽ cho bọn cháu  học, lúc đó bọn cháu cũng sẽ  sách mới. Thím  thể giúp chúng cháu bọc một  nữa ?"
Con gái cả của nhà Dư Hướng Lâm, Nhị Nha,  đồ đạc  bàn với ánh mắt đầy ngưỡng mộ, hướng về phía Thẩm Tri Hạ .
Thẩm Tri Hạ  đầu  Nhị Nha.
Thấy ánh mắt cô bé  trong sáng, chỉ là một chút ngưỡng mộ thuần khiết, nên cô gật đầu đồng ý.
Cô từng   nhà họ Dư chỉ cho Hổ Tử và Tiểu Dương  học, còn hai bé gái lớn hơn mười tuổi thì ở nhà.
Cảm thấy bất công cho  phận các bé, nhưng cô  thể  gì hơn.
Dù  cũng   con của cô, mà cô cũng  kết hôn với nhà bên đó,  thể lo lắng quá nhiều về chuyện của gia đình khác.
Bây giờ  các bé  rằng kỳ  sẽ   học, cô thực sự vui mừng cho chúng.
Dù chỉ là     đơn giản thôi cũng là điều  đối với các bé.
Vì ở thời đại ,    gửi đến trường  ít.
Nhà họ Dư cho hai đứa trẻ  học cũng  là nỗ lực  lớn.
Điều mà Thẩm Tri Hạ   là việc gửi các bé gái  học thực  là do ảnh hưởng từ cô.
Thậm chí đến kỳ , trong thôn sẽ  thêm nhiều bé gái  cho  học, nhưng đó là chuyện  .
-
Thẩm Tri Hạ  Hổ Tử và Tiểu Dương  bọc xong một cuốn sách, giờ đang dùng bút chì màu vẽ hình lên bìa, vài đứa trẻ  xung quanh cũng đang chăm chú  xem.
"Hổ Tử, em  thể cho chị vẽ một chút  ?"
"Chỉ một chỗ nhỏ thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-340.html.]
Chị của Hổ Tử, Đại Nha,   hình cái cây mà   tô với màu sắc rực rỡ, cảm thấy  mắt vô cùng.
"Vâng..."
Hổ Tử suy nghĩ một chút, dù  ưng lắm nhưng vẫn đưa sách và bút cho chị.
Đại Nha nhận lấy, cẩn thận bắt chước động tác của em, tập trung tô màu.
Thẩm Tri Hạ  cảnh đó, bỗng thấy  vui.
Cô  với bọn trẻ: "Trên bàn còn nhiều giấy, mỗi đứa lấy một tờ  vẽ những gì  thích ."
"   giành bút màu  nhé,   phiên  dùng."
"Đại Nha là chị lớn nhất ở đây, cháu chia bút cho    ?"
"Được ạ!"
"Thím ba, cháu đảm bảo  thành nhiệm vụ!"
Thẩm Tri Hạ xoa đầu Đại Nha.
"Đến lúc  học, đứa nào đạt hạng ba trở lên trong lớp, thím sẽ thưởng cho một hộp bút chì màu,  ?"
"Được ạ!"
"Được ạ!"
Đám trẻ vui mừng nhảy cẫng lên.
Người vui nhất đương nhiên là Hổ Tử và Tiểu Dương.
Kỳ  , hai đứa đều đạt điểm tối đa, xếp hạng nhất trong lớp.
Các bé mới  học  lâu,   top ba thì chỉ cần chăm chỉ  giảng là .
Thẩm Tri Hạ nhớ  hồi tiểu học, lớp cô  hơn bốn mươi bạn mà  đến mười mấy hai mươi bạn đạt điểm tối đa.
Nhìn bọn trẻ vui vẻ, cô cũng  nhịn  mà mỉm .
Niềm vui của trẻ con thật đơn giản.
-
"Trưa nay các cháu ở đây ăn cơm nhé, thím ba mời mấy đứa ăn cơm."
"Hổ Tử, cháu qua báo với  nhà,  với  là trưa nay các cháu  về ăn cơm."
"Không   thím ba,  cháu sẽ mắng đấy."
"Không , cứ bảo là thím giữ các cháu ở ."
"Vậy thì  ạ!"
Vừa dứt lời,  bé  chạy vụt  ngoài.