"Mẹ!"
Hổ Tử chạy đến chỗ  đang  việc, lớn tiếng gọi.
Vương Hồng  thấy tiếng con trai, vội vàng bỏ cái cuốc xuống, nhanh chóng  tới.
"Sao thế? Làm gì mà con chạy hớt ha hớt hải ?"
"Mẹ, trưa nay   cần nấu cơm cho bọn con , bọn con sẽ ăn ở nhà thím ba."
"Sao các con  qua bên đó? Có  là đòi ở  ăn ?"
DTV
"Không  , là thím ba  sẽ mời tụi con mà."
Hổ Tử nhanh chóng kể  chuyện bọc bìa sách ở nhà họ Thẩm.
Nghe xong, Vương Hồng cũng  ngăn cản nữa, dù  lòng  của thằng bé cũng  hướng hết sang bên đó .
Hơn nữa, nếu Thẩm Tri Hạ  thích thì cũng sẽ  mời chúng ở .
Cô chỉ dặn dò Hổ Tử  ngoan ngoãn,   nghịch ngợm, đồng thời  trông coi các em.
"Dạ, con   , bọn con sẽ ngoan mà. Mẹ nhớ  với thím hai nữa nhé!"
Nói xong,   nhanh chóng chạy về hướng nhà họ Thẩm.
Cậu vẫn còn nhớ đến bìa sách của !
-
Thẩm Tri Hạ để chị dâu cả  bên cạnh trông lũ trẻ, còn  thì xoay    bếp.
Toàn là trẻ con nên cô  định nấu mấy món cầu kỳ.
Cô   những món mà lứa tuổi của các bé  thể sẽ thích ăn.
Suy nghĩ một lúc, cô quyết định  khoai lang bọc đường, sườn xào chua ngọt, trứng chiên cà rốt, cánh gà kho...
Món chính thì  bánh bao sữa, kèm theo một loại canh ngọt.
Canh ngọt thì  đó lúc rảnh cô  nấu sẵn trong  gian, chỉ cần lấy  là  thể dùng ngay.
Những lúc như , cô mới thấy  lợi ích của nhà bếp trong  gian.
Chuẩn  sẵn từ  và giữ nóng.
Khi nào  ăn, chỉ cần lấy , tiện lợi vô cùng.
Khi  Thẩm   về đến nhà, Thẩm Tri Hạ cũng  nấu xong gần hết các món.
"Mẹ về  !"
"Giúp con mang mấy thứ   ngoài với."
"Sao tự nhiên con  gọi hết lũ trẻ nhà họ Dư đến ăn cơm ?"
Mẹ Thẩm  cô thắc mắc.
"Hôm nay đúng lúc bọn trẻ qua nhà chơi, mấy đứa  lễ phép, con cũng thấy quý."
"Chỉ cần con  thấy phiền là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-341.html.]
Mẹ Thẩm  lo chuyện mấy đứa trẻ ăn nhiều  ít, chỉ là sợ Thẩm Tri Hạ mệt nhọc.
Nếu con gái  thấy vất vả thì bà để cô thoải mái.
Sau khi các món ăn  bày lên bàn, Thẩm Tri Hạ mời các bạn nhỏ   chỗ.
May mà lúc  bàn ăn, họ  nhờ thợ mộc đóng loại bàn dài hơn bình thường, nhưng hiện tại cũng  một vòng mấy đứa nhóc chen chúc  kín mít.
Bọn trẻ nhà họ Dư  thấy bánh bao  bàn cùng vài món thức ăn chất đầy đĩa thì đều ngạc nhiên vô cùng.
"Thím ba, đây thật sự là cho bọn cháu ăn ?"
" , mấy đứa cứ yên tâm ăn , ăn hết  thì trong bếp vẫn còn."
Thẩm Tri Hạ đặt một cái bánh bao sữa  bát của mỗi đứa.
Dù món  nhiều loại, nhưng  lượng đủ no nê.
"Mau ăn  nào."
Những  lớn bên cạnh cũng giúp đỡ mời các bạn nhỏ ăn.
"Tiểu Ngưu  thể tự ăn ?"
Thẩm Tri Hạ dịu dàng hỏi  bé chỉ mới bốn tuổi.
Cô  thấy lúc nãy Tiểu Ngưu cần Hổ Tử giúp đỡ mới leo lên  ghế.
"Cháu tự ăn , thím ba, cháu là trẻ lớn  mà."
Nói xong,  bé còn cố gắng c.ắ.n một miếng bánh bao ngay  mặt Thẩm Tri Hạ.
Nhìn hành động ngây ngô của  bé, cô cảm thấy đáng yêu  chịu nổi.
Sau khi ăn xong, mấy đứa lớn nhất định  chịu nghỉ ngơi, nhất quyết  giúp họ rửa chén bát.
Thẩm Tri Hạ cũng  ngăn cản, vì chúng  kiên quyết, nên cô để chúng  bếp.
Sau khi bọn trẻ về hết,  và cha Thẩm vẫn  ngừng khen ngợi cách giáo d.ụ.c của nhà họ Dư.
Về điều , Thẩm Tri Hạ cũng đồng ý.
-
Lúc chập tối, khi cả nhà họ Thẩm  ăn xong bữa tối và đang  nghỉ trong phòng khách thì đột nhiên ngoài sân vang lên tiếng gọi của một cô gái.
"Thẩm Tri Hạ."
"Đồng chí Thẩm Tri Hạ  ở đây ?"
"Có đây."
Nghe thấy tiếng gọi, cô vội vàng  dậy   xem.
Cha  Thẩm cũng theo  cô  ngoài.
Chỉ thấy ngoài sân là nữ thanh niên trí thức tên Trang Tĩnh, đang cố hết sức đỡ một cô gái khác tên là Lôi Tử Di, lúc  trông như sắp ngất xỉu.
"Đồng chí Thẩm, mau cứu Tử Di , cô  đau sắp  chịu nổi ."