"Xà phòng nhập từ Hải thị về thì  cần phiếu. Chậu rửa mặt, kem đ.á.n.h răng, bàn chải đ.á.n.h răng, khăn mặt cũng  cần phiếu..." Sau đó, nhân viên nhanh chóng điểm thêm vài món  cần phiếu.
Nghe xong, Thẩm Tri Hạ mua thêm vài bánh xà phòng  mua cho mỗi  trong nhà một cái chậu rửa mặt, một bàn chải đ.á.n.h răng và hai cái khăn mặt.
Người dân nông thôn  ít chú trọng vệ sinh cá nhân,    khi dậy đều  đ.á.n.h răng,   dùng một cái khăn lau khắp .
Thậm chí  những gia đình nghèo hơn, một cái khăn cả nhà cùng dùng, đến khi rách nát như vải vụn cũng  nỡ vứt .
Chậc chậc...
Nghe xong những thứ mà Thẩm Tri Hạ  mua, nhân viên bán hàng thầm cảm thán trong lòng. Thật là một cô gái hoang phí,   nhà  đông  cỡ nào mà cần mua nhiều đồ như thế.
 cô  vẫn lấy  từng món cho Thẩm Tri Hạ.
Dù gì cũng   tiền của cô .
"Tổng cộng là sáu mươi bảy đồng ba hào."
Thẩm Tri Đông: "..."
Anh liên tục tự trấn an trong lòng, em gái kiếm  tiền , em gái vui là .
Anh  đau lòng,   để ý,  , nên mua mà.
Em gái vui là , em gái vui thì  cũng vui.
 thực , khi  thấy  tiền, trong lòng  đau nhói, một  tiêu hết mấy tháng lương của  thành phố...
Nhìn  đồ đạc  quầy, Thẩm Tri Hạ chợt nhớ  gì đó, đôi mắt sáng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-46.html.]
Cô đưa tay  chiếc túi nhỏ, giả vờ tìm kiếm đồ.
Sau đó, cô lấy từ trong túi  một cái lọ nhỏ đưa cho nhân viên bán hàng  mặt.
"Chị , em thấy da chị  vẻ  khô. Đây là kem dưỡng da em tự nghiên cứu theo công thức từ trong sách,  hiệu quả cho việc giữ ẩm. Nếu chị quan tâm, chị  thể dùng thử."
Sợ nhân viên bán hàng  tin, cô liền  thêm.
"Không tin thì chị  da em xem,    mịn màng ?" Nói , cô còn nghiêng mặt về phía quầy để nhân viên  thể  kỹ hơn.
Thẩm Tri Hạ cảm thấy    với nhân viên bán hàng .
Dù  nãy    quan sát  em họ nhưng   hề tỏ  khinh thường.
Những câu hỏi của cô cũng đều  trả lời đầy đủ, tuy thái độ   là quá nhiệt tình.
Điều quan trọng nhất là, cô   nhiều nhân viên ở cung tiêu xã thường  "đồ ".
Một    dư tiền thì tự mua về nhà,    lén lút bán cho  quen.
"Thật , thế thì cảm ơn em nhiều nhé." Nhân viên  vui vẻ và nhận lấy cái lọ nhỏ từ trong tay Thẩm Tri Hạ.
Lần đầu tiên  thấy Thẩm Tri Hạ, cô   cảm thấy tò mò. Gương mặt nhỏ nhắn trắng hồng của cô gái   mịn màng,  chỉ trông ẩm mà còn  đàn hồi, khiến    véo nhẹ một cái.
DTV
"Em gái, chị tên là Lữ Minh Nguyệt, em cứ gọi chị là chị Nguyệt là ." Tuy  chút ngại ngùng khi nhận đồ của  khác nhưng  gương mặt của Thẩm Tri Hạ, cô   thể từ chối trả  cái lọ nhỏ .
"Được thôi, chị Nguyệt cứ gọi em là Hạ Hạ cũng ."