Thẩm Tri Hạ chẳng bận tâm nhiều như , dù cô  dịch  cũng  , cô   gian gian lận mà, còn  một chiếc máy tính quý giá trong đó để tìm tài liệu nữa chứ.
Khi đó chỉ cần nhấn vài phím, gõ chữ, mấy chữ cái tiếng Anh nhỏ nhoi  gì mà đáng sợ.
Thẩm Tri Hạ: "Chắc chắn!"
Thẩm Tri Hạ: "Nhà cháu ở vùng nông thôn,     cũng  tiện."
Nhìn ánh mắt kiên định của cô, ông chủ quyết định tin tưởng, dù  hôm nay cô  khiến ông   kinh ngạc.
Biết  cô còn  thể mang đến cho ông những bất ngờ lớn hơn nữa, thế là ông đưa cho cô năm cuốn sách cần dịch.
"Cháu  đây đăng ký tên và địa chỉ, để tiện   gửi đồ cho cháu."
Ông chủ dẫn cô đến quầy, lấy giấy bút đưa cho cô.
DTV
Nhìn nét chữ của Thẩm Tri Hạ, ông chủ  khỏi đ.á.n.h giá cao cô thêm một chút.
Ông chủ: "Thẩm Tri Hạ, tên  . Đương nhiên, chữ  cũng  !"
Chữ của Thẩm Tri Hạ  giống nét chữ mềm mại của nữ giới thông thường, mà  giống chữ của nam giới hơn.
Rắn rỏi, mạnh mẽ, trong sự dứt khoát  chút phóng khoáng tùy ý, từng nét từng đường   phong cách riêng, mỗi nét đều tinh tế và mạnh mẽ.
Quả thật, nét chữ biểu hiện con .
Thẩm Tri Hạ: "Cảm ơn ông chủ  khen." Cô nở nụ  ngọt ngào.
Ông chủ: "Chú tên là Tào Tinh Hải, cháu cứ gọi chú Tào là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-50.html.]
Thẩm Tri Hạ: "Vâng ạ, chú Tào."
Thẩm Tri Hạ  đồng hồ, còn năm mươi phút nữa là xe buýt khởi hành, cần  tranh thủ thời gian .
Cô gọi   trai đang chìm đắm trong biển sách của .
Thẩm Tri Hạ: "Anh cả,   chọn  cuốn sách nào ? Chúng    thôi."
Nghe thấy giọng của em gái, Thẩm Tri Đông cầm sách  tay  tới.
Thẩm Tri Đông: "Anh chọn  hai cuốn ."
Anh đặt sách lên quầy.
Không ngờ  trai  hứng thú với sách về tài chính,  lẽ   cho   thi khoa tài chính cũng  tệ, dù  lúc đó sẽ  một đợt sóng tài chính, nếu nắm bắt  cơ hội thì sẽ phát tài.
Thẩm Tri Hạ: "Chú Tào, chú xem giúp cháu hai cuốn  bao nhiêu tiền ạ."
Chú Tào: "Hai cuốn  coi như là quà gặp mặt chú tặng cháu, cứ cầm về ."
Nói , ông  đưa sách cho Thẩm Tri Hạ.
Thẩm Tri Hạ cũng  khách sáo, dù    cô  thể đem  nhiều lợi ích hơn cho ông  cũng  chừng. Thế là cô cầm hai cuốn sách mà  trai chọn, cùng với mấy cuốn sách  cần dịch, rời khỏi hiệu sách.
Thẩm Tri Hạ và Thẩm Tri Đông nhanh chóng  về phía bến xe.
Nghĩ đến việc sắp  tiếp tục chịu đựng hành trình  xe buýt và xe bò, cô cảm thấy  như một chiến sĩ sắp  trận.