Xuyên Về Thập Niên 70: Trọng Sinh Trở Thành Đoàn Sủng - Chương 675

Cập nhật lúc: 2025-11-07 12:36:06
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau đó, trong một thời gian, lớn trong nhà đều nhận bọn trẻ như thôi miên. Mỗi ngày giờ học về, ngay cả Tiểu Dương bình thường thích nghịch ngợm cũng ngoài chơi nữa, về nhà là vùi đầu sách vở và bài tập.

Thậm chí cả ăn cơm cũng còn hào hứng, gọi mãi mới chịu , ăn xong liền nhanh chóng về phòng tiếp tục học.

"Hạ Hạ, dạo bọn trẻ ?"

Mẹ Dư kiềm chế , hỏi khi cả nhà đang ăn cơm.

"Con hứa với chúng, nếu điểm thi tiến bộ sẽ phần thưởng."

"Phần thưởng gì thế? Con chuẩn quà cho chúng ?"

Hạ Hạ đối với bọn trẻ nghiêm khắc, nhưng đến việc cưng chiều, cô chắc chắn là một trong nhà.

Dù là con của ai, trai gái, cô đều đối xử như , hề thiên vị.

"Con dự định mùa hè sẽ dẫn chúng Kinh thị chơi vài ngày."

"Những đứa trẻ lớn trong nhà, đứa lớn nhất cũng mười sáu tuổi , ngoài Hổ Tử từng đến Tống thành, thì những đứa khác xa nhất cũng chỉ đến Lam thành, gì về thế giới bên ngoài, để chúng ngoài mở mang tầm mắt."

"Cha cũng chuẩn cùng, lúc đó gọi cả cha con, chúng cùng ."

Mẹ Dư định từ chối, nhưng cha Dư ngăn .

Cha Dư một Kinh thị hiểu rõ thế giới bên ngoài khác xa như thế nào so với thôn Vân Bình nhỏ bé của họ.

Nếu thể để bọn trẻ xem thế giới bên ngoài, chúng sẽ giới hạn trong cái thôn nhỏ như họ.

Dư Đại Quý ông đời cũng chỉ đến thôi, nhưng là đầu gia đình, điều ông mong nhất là những đứa trẻ trong nhà sẽ tương lai .

-

Kết quả kỳ thi cuối kỳ , ngoài dự đoán, cả tám đứa trẻ đều đạt yêu cầu.

Vừa lấy bảng điểm, Tiểu Dương nôn nóng về nhà ngay.

Cậu nhắc thím ba nhớ mua vé xe Kinh thị cho , kẻo bỏ sót .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-675.html.]

"Hạ Hạ, thật sự dẫn hết chúng nó ?"

Chuyến tổng cộng hai mươi , chỉ bảy lớn, sáu đứa mười tuổi, còn là mấy đứa bé tí, Vương Hồng thật sự khó tưởng tượng nổi cảnh tượng . Chỉ cô em dâu của chị là sợ phiền hà.

"Chị dâu cả, đừng lo lắng, em sắp xếp thỏa cả ."

"Mấy đứa lớn mười mấy tuổi, cũng nên rèn luyện khả năng tự lập bên ngoài, thể để chúng mãi dám thử điều gì cả."

"Nếu cứ giữ chúng trong vòng tay mãi, e là khó mà thành sự nghiệp."

"Chị xem chị yên tâm để Tiểu Dương cùng mấy đứa nữa học trấn, bây giờ mỗi ngày chúng tự đạp xe học về, chẳng vẫn đấy ."

"Trẻ con thực giỏi hơn chúng nghĩ nhiều, đừng mãi coi chúng như mấy đứa trẻ sơ sinh gì."

Chị dâu cả cô tính cách , chỉ là quá cẩn thận, đặc biệt là trong chuyện của bọn trẻ, lúc nào cũng lo cái , sợ cái , cứ nghĩ rằng chỉ cần rời mắt là vấn đề.

DTV

Ngược , chị dâu thứ hai thoải mái hơn nhiều.

Biết cô dẫn mấy đứa trẻ Kinh thị, chị chẳng gì thêm, đưa ngay cho cô hai trăm đồng.

Từ việc hai luôn trong tình trạng tiền trong , cũng thể thấy chị dâu hai coi trọng tiền bạc thế nào.

để cho bọn trẻ cơ hội mở mang tầm mắt, chị thật sự rộng rãi.

-

Sắp đến giờ xuất phát, để tránh trễ chuyến tàu sáng sớm hôm , Thẩm Tri Đông thuê một chiếc xe buýt từ bến xe, chở cả đoàn Lam thành.

Tối đó, khi cả nhóm nghỉ ở sân, bọn trẻ vì quá phấn khích mà thể ngủ .

Đến hơn mười một giờ khuya, từ phòng bên cạnh vẫn tiếng chúng ríu rít trò chuyện, Thẩm Tri Hạ tài nào ngủ .

Cô khoác áo, gõ cửa phòng chúng.

"Để thím phát hiện đứa nào còn thức, sáng mai sẽ về nhà cùng xe buýt ngay."

Vừa dứt lời, trong phòng trở nên im phăng phắc, chẳng đứa nào dám hé môi.

Sau lời cảnh cáo, đám nhóc phấn khích cuối cùng cũng chịu yên lặng.

Loading...