"Suỵt,  xem... hình như  cái gì đó..." Thẩm Tri Đông đột nhiên hạ giọng, gọi ba  phía .
Ngay khi tất cả im lặng để  kỹ tiếng động xung quanh, ở hướng Tây Bắc bỗng xuất hiện một con hươu ngốc to cỡ nửa .
DTV
Thẩm Tri Đông: "Thì  là một con hươu ngốc."
"Hạ Hạ, em và Huệ Huệ cứ  yên ở đó. Anh và Tri Thu sẽ tiến từ hai bên bao vây. Tối nay em cứ chờ ăn thịt hươu nhé." Nói xong,   cùng với Thẩm Tri Thu nhẹ nhàng tiến đến từ hai bên con hươu.
Con hươu ngốc quả thật  phụ danh là "ngốc," chẳng tốn bao nhiêu sức, hai  em  bắt sống nó.
Nghĩ đến việc mang theo con hươu   núi sẽ bất tiện, hơn nữa gùi của Thẩm Tri Đông và Thẩm Tri Thu  gần đầy, cả nhóm quyết định hôm nay xuống núi .
Mới    đầy mười phút, bỗng  thấy Tần Huệ Huệ kêu lên "Á."
Cô  ngã xuống  ánh mắt của ba .
"Chị Huệ Huệ, chị  ? Có  ?" Thẩm Tri Hạ  tiếng kêu vội tiến đến đỡ cô  lên.
"Ái da, Hạ Hạ, đừng động , hình như chân chị  trẹo ."
Thẩm Tri Hạ lập tức nâng chân cô  lên xem kỹ, may mà  nghiêm trọng lắm.
"Chị Huệ Huệ, chỉ  trẹo nhẹ thôi,  , nghỉ ngơi vài ngày là khỏi."
" mà xuống núi sẽ  khó khăn." Nói , cô  về phía  cả Thẩm Tri Đông đang khiêng hươu cùng với Thẩm Tri Thu.
"Chị Huệ Huệ, nếu chị  ngại, để  hai của em cõng chị xuống núi nhé." Cô  qua Thẩm Tri Thu    Tần Huệ Huệ.
Anh cả   vợ , cõng một cô gái  lập gia đình  tiện lắm.
Còn cô... thôi khỏi, tránh lúc cõng  chắc  ngã cả hai...
Vậy thì giao nhiệm vụ vẻ vang  cho " thanh niên độc " Thẩm Tri Thu thôi.
Tần Huệ Huệ: "Hạ Hạ, chuyện ..."
Cô   kịp  hết câu thì Thẩm Tri Thu  giao con hươu đang khiêng cho  trai, đặt gùi xuống đất và  xổm  mặt Tần Huệ Huệ.
"Lên ."
Thấy dáng vẻ vô tư của Thẩm Tri Thu, Tần Huệ Huệ cũng  từ chối nữa, đưa tay  , dựa lên lưng  .
Không ngờ   mặt  cao cao gầy gầy mà  khỏe khoắn đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-94.html.]
Tuy nhiên, ngoài cha , đây là  đầu tiên cô  một  đàn ông cõng, khiến khuôn mặt cô bất giác đỏ lên.
Vì ,  đường xuống núi, cảnh tượng là Thẩm Tri Thu cõng Tần Huệ Huệ, Thẩm Tri Đông đeo một chiếc gùi to  lưng,  n.g.ự.c còn ôm con hươu, còn chiếc gùi của Thẩm Tri Thu thì  Thẩm Tri Hạ đeo.
May mắn là nhà họ Thẩm ở gần chân núi,  đường  cũng  gặp thôn dân nào, cả nhóm  thuận lợi về đến nhà.
Mẹ Thẩm - Ngũ Thu Lan cùng chị dâu cả - Trần Tú Bình thấy Thẩm Tri Thu cõng Tần Huệ Huệ  nhà, lập tức lo lắng chạy tới hỏi han tình hình.
Mẹ Thẩm: "Huệ Huệ, cháu    ?"
Tần Huệ Huệ giơ chân   trẹo của    mặt họ.
"Bác gái,  nãy cháu vô ý  trẹo chân một chút, nhưng  , Hạ Hạ bảo nghỉ ngơi hai ngày là sẽ  thôi."
"Thật ngại quá,   phiền  ." Tần Huệ Huệ  với chút áy náy.
Bản  ở nhà họ Thẩm  những  giúp đỡ  gì mà còn  trẹo chân.
"Không  là  . Phiền gì chứ, cháu cứ ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, chờ đến khi chân khỏi hẳn  hẵng tính." Mẹ Thẩm nhẹ nhõm thở phào, may là   gì nghiêm trọng. Nếu , cũng    giải thích với nhà họ Tần thế nào.
Đang chơi vui vẻ ở nhà bà,  trở về với cái chân  thương thì thật  tiện.
Sau khi đặt Tần Huệ Huệ lên giường của Thẩm Tri Hạ, Thẩm Tri Thu nhanh chóng rời khỏi phòng.
Dọc đường về,  cảm thấy mặt  như  bốc cháy.
May mắn là   dường như  nhận  sự khác thường của .
Thẩm Tri Hạ kéo ghế  bên giường, tay cuốn hai vòng ống quần của Tần Huệ Huệ lên, cởi giày và tất của cô.
Thấy chân của Tần Huệ Huệ chỉ  đỏ, cô đoán  lẽ chỉ là trẹo nhẹ.
Vì , cô tìm từ tủ  chai rượu t.h.u.ố.c  đó lấy từ  gian của  để trị thương.
Thẩm Tri Hạ: "Chị Huệ Huệ, sẽ  đau một chút, chị cố chịu nhé."
Tần Huệ Huệ: "Hạ Hạ, nhẹ tay thôi nha, chị sợ đau lắm."
Thẩm Tri Hạ: "Yên tâm!"
Cô đổ t.h.u.ố.c  tay,  mạnh tay xoa nắn vùng  trẹo.