"Wow, Hạ Hạ, chân gà  ngon quá!"
"Khoai tây cũng  ngon!"
"Chừa cái chân gà cuối cùng cho !"
"Anh cả,    cầm chân gà của em!"
"Trả  cho em!"...
Trong sự hỗn loạn ồn ào, cả nhà họ Thẩm cùng với Tần Huệ Huệ đều ăn no căng bụng.
Lạ lùng là hai món rau xào khác hôm nay    ăn hết.
-
Vừa mới trở  đơn vị, Dư Hướng Sâm liền tìm giấy và một cây bút  lâu  dùng,  xuống bàn trong ký túc xá chuẩn   thư.
Đã mấy ngày từ khi  rời ,   cô gái đáng yêu   nghĩ đến  .
"Ô, Doanh trưởng Dư của chúng  đang  thư cho ai đấy?" Vừa bước , Triệu Thường Lạc liền thấy Dư Hướng Sâm chăm chú  thư,  một cách hết sức nghiêm túc. Nếu    là kẻ độc  lâu năm, chắc    nghĩ  đang  thư cho  yêu.
"Viết cho ai ? Để  xem nào." Anh  tò mò bước tới.
"Biến  chỗ khác." Dư Hướng Sâm úp ngược tờ giấy, đẩy Triệu Thường Lạc .
"Gì  chứ, thần thần bí bí,  cho  yêu ?" Triệu Thường Lạc đùa.
DTV
Dư Hướng Sâm   gì, tiếp tục  thư.
"Thật sự là  cho  yêu ?"
"Hay thật,  đấy,   yêu  mà   với  em một tiếng." Anh  vòng tay bá lấy cổ Dư Hướng Sâm.
"Mau khai thật , từ khi nào thì   yêu ?"
Dư Hướng Sâm    .
Biết thế     thư trong ký túc xá, để  gặp rắc rối  .
Người  điểm nào cũng , chỉ  điều là quá nhiều chuyện,  thể tám chuyện cả ngày với mấy bác gái trong khu gia đình quân nhân.
Ai trong đơn vị  chuyện gì là chỉ cần   , chẳng mấy chốc cả đám ch.ó gác cổng cũng đều  thấy.
"Đừng  bậy,    yêu ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-trong-sinh-tro-thanh-doan-sung/chuong-98.html.]
"Chưa   yêu mà   lén lút thế ,  cho ai xem."
Chưa   yêu? Chưa   yêu!
"Thế   còn  theo đuổi    hả?"
"Ha ha ha ha,  ngờ    Dư Hướng Sâm   chinh phục !"
Nói về sức hút thì Dư Hướng Sâm là  một trong đơn vị của họ.
Không chỉ  trai cao ráo mà năng lực  việc cũng vững vàng.
Nếu  thì   thể  cho vai chính của đoàn văn công* mê mẩn,   lấy ai khác ngoài  .
Dư Hướng Sâm  để ý đến lời chọc ghẹo của bạn, thầm than thở trong lòng.
Nào  là  theo đuổi ,  còn    thế nào để theo đuổi kìa.
Nói chuyện chính thức cũng chỉ  một  duy nhất.
Có lẽ    khỏi, cô gái đó  quên bẵng là  sự tồn tại của  mất .
Ở nhà, nếu Thẩm Tri Hạ  suy nghĩ  của , chắc chắn cô sẽ : "Đại ca,  hiểu em quá đấy."
"Mau  , tình hình thế nào,  đây sẽ phân tích cho . Dù gì  đây cũng là   kết hôn, là bậc tiền bối  hai đứa con." Vừa ,    kéo ghế  đối diện Dư Hướng Sâm, trông như thể nếu    thì   sẽ  rời .
"Là một cô gái nhỏ trong thôn của ."
"Khoan , dừng ! Cô gái nhỏ? Bao nhiêu tuổi ? Chẳng lẽ  thành niên? Ô , Dư Hướng Sâm  chẳng lẽ  trâu già gặm cỏ non hả?" Nghe , Triệu Thường Lạc phấn khích  bật dậy.
"Không   thì   ngoài, đừng  phiền   thư."
"Cậu ,   ." Triệu Thường Lạc   xuống ghế một cách ngoan ngoãn, mắt  rời khỏi Dư Hướng Sâm.
"Chắc chắn là thành niên ,  nghiệp cao trung  mà, nhưng chắc chắn là nhỏ hơn  vài tuổi."
Dư Hướng Sâm nhanh chóng kể sơ qua những chuyện xảy    khi về nhà, tất nhiên giấu  đoạn  cõng Thẩm Tri Hạ.
"Thằng nhóc , cứu  mà còn mong   lấy  báo đáp hả." Triệu Thường Lạc  phá lên.
-
*Đoàn văn công là một tổ chức hoặc nhóm nghệ thuật  thành lập để biểu diễn các chương trình văn nghệ, thường liên quan đến âm nhạc, múa, và các hình thức nghệ thuật biểu diễn khác. Các đoàn văn công   thể xuất hiện trong các cơ quan nhà nước, các đơn vị quân đội, hoặc các tổ chức lớn khác.