Xuyên Về Thập Niên 70, Xuyên Thành Tiểu Pháo Hôi Ngược Tra Làm Giàu - Chương 1031
Cập nhật lúc: 2024-10-22 23:11:51
Lượt xem: 311
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có điều sự việc m.á.u dơi cô ấn tượng, thế là cô lớn tiếng phản bác: "Đó là chú út và ba bôi, liên quan đến con!"
Cô hoài nghi, những chuyện phá hoại những , thể cũng là Đường Mãn Đồng và Đường Kiến Thụ , hai từ nhỏ cũng , khẳng định mượn danh nghĩa của cô ít chuyện .
"Con cũng bôi, ba các con đều lành gì!"
Bà cụ Đường trừng mắt cô, ông cụ đều tra rõ ràng , lươn là Mãn Đồng và Kiến Thụ bắt, ban đêm ba đứa ranh con đến cửa chính nhà họ Trương bôi máu, lúc nửa đêm thằng ranh con Mãn Đồng còn chạy tới bệ cửa sổ nhà họ Trương học theo tiếng cú mèo kêu kêu.
Bà cụ hoài nghi, bệnh tiểu nhiều nhưng hết nước tiểu của Trương Thập Căn chính là do mấy đứa ranh con dọa sợ gây nên.
Đường Niệm Niệm hậm hực rụt cổ một cái, cô kính già, cãi với bà cụ.
Cãi thì cô tránh, Đường Niệm Niệm đầu qua, dự định phong cảnh phía ngoài thì đối mặt ánh mắt sáng lấp lánh của ba đứa ranh con nhà .
Đôi mắt to của Thẩm Lương, Thẩm Nhan, Thẩm Trì cực kỳ sáng, ánh mắt cô tựa như là tìm tổ chức. Hóa khi còn bé cũng từng chuyện !
Vân Mộng Hạ Vũ
Điều bọn họ quan tâm hơn chính là, ông cố nội đánh cái m.ô.n.g của , phạt cọc gỗ ,?
"Mẹ, ông cố nội phạt ?" Thẩm Trì hỏi một cách cưng.
"Phạt!"
Đường Niệm Niệm chột tránh ánh mắt của con trai, trả lời lớn tiếng.
Thật ông cụ gần như phạt cô, mỗi cô sai chuyện, đều là bà cụ Đường đánh cái m.ô.n.g mấy cái, đó ông cụ híp mắt ở bên cạnh, chờ bà cụ đánh xong, ông cụ sẽ lý lẽ với cô.
Bà cụ Đường sang, ánh mắt như thấu tỏ hết thảy, nhưng bà vạch trần cháu gái, giữ mặt mũi cho con bé mặt đám con của .
Sở dĩ nhắc tới những chuyện cũ , bà là vì con bé ngẫm , khi còn bé con bé nhiều phá hoại thế, nhưng bà và ông cụ đều cô phạt nặng như , hiện tại dựa cái gì phạt chắt trai của bà ?
Ban đêm, Đường Niệm Niệm tiến gian, gặp mặt với Thẩm Kiêu.
Từ khi sinh ba đứa trẻ, gian nới rộng . Giống với suy nghĩ của cô, thứ mở rộng đều là nguồn năng lượng, những thứ như than đá, dầu hỏa, khí thiên nhiên.
Hai cưỡi ngựa dò xét gian, than đá lớn, mỏ dầu hỏa cũng mênh m.ô.n.g vô bờ, lượng khí thiên nhiên ẩn cũng nhiều, Đường Niệm Niệm gần nhất một phỏng đoán mơ hồ.
Có lẽ cô sẽ còn trở tận thế, vượt qua với Thẩm Kiêu.
Hiện tại gian gần như là một trái đất cỡ nhỏ, nông trường, rừng rậm, thảo nguyên, hồ nước, biển cả, dãy núi, và các loại khoáng sản nguồn năng lượng, trái đất gặp tận thế phá hủy triệt để, loài sinh tồn khó, thậm chí xu thế tận diệt.
Cái gian là ông trời để cứu vớt loài ?
"Đang suy nghĩ gì?"
Thẩm Kiêu cảm thấy cô vợ trong n.g.ự.c tâm sự, nhịn hỏi.
"Anh tận thế ? Khi nguồn năng lượng khô kiệt, cảnh trở nên khắt nghiệt, trái đất sẽ phẫn nộ, nó sẽ bộc phát mối nguy tận thế, thanh trừ loài , lẽ một ngày, loài sẽ tuyệt chủng giống như khủng long!"
Đường Niệm Niệm nghĩ đến tận thế trải qua kiếp , mỗi ngày đều sống trong tối tăm ánh mặt trời, loài vì sinh tồn sẽ bộc lộ đủ loại thói hư tật , loài khi ở tận thế, chỉ ngăn cản xác sống và động thực vật biến dị, còn phòng đồng loại mỗi phút mỗi giây, mỗi ngày đều sống trong run sợ, còn sống trở thành nguyện vọng xa xỉ nhất.
"Nếu quả thật một ngày như , gian của chúng thể cứu nhiều ."
Thẩm Kiêu trải qua tận thế, nhưng cảm nhận sự bi thương của Đường Niệm Niệm, luôn Niệm Niệm bí mật, lẽ đây chính là bí mật của cô nhỉ?
Anh còn , nếu quả thật đến tận thế, nhất định sẽ che chở Niệm Niệm và ba đứa trẻ, sẽ để cho bọn họ chịu chút tổn thương nào!
"Vậy chúng tích trữ nhiều vật tư chút, chừng ngày nào chúng sẽ thật sự chứng kiến tận thế!"
Giọng điệu Đường Niệm Niệm nửa đùa nửa thật, Thẩm Kiêu ôm chặt cô, bảo đảm : "Thật sự đến ngày , sẽ che chở em và con, đừng sợ!"
"Em sợ, em cũng sẽ che chở và con!"
Đương nhiên Đường Niệm Niệm sợ, cô trải qua tận thế .
Sau khi thảo luận với Thẩm Kiêu, cô an tâm hơn ít.
Một tháng , Thẩm Kiêu trở về, ba đứa trẻ chơi tới quên trời trăng của Đường Thôn, trở về nhà trong lưu luyến rời, tiếp tục hình phạt phạt cọc thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-1031.html.]
Thời gian thấm thoắt, bọn nhỏ dần dần lớn lên, Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu cũng dần dần già , Thẩm Kiêu lúc bốn mươi lăm tuổi trao tặng quân hàm đại tướng, Đường Niệm Niệm thường xuyên theo mặt trong những trường hợp trọng yếu quốc gia, Đường Thôn thường thấy bọn họ trong ti vi, vô cùng tự hào
Thẩm Lương và Thẩm Nhan đều trường quân đội, khi nghiệp thì bộ đội, mặc dù xuất sắc như cha của bọn họ, thế nhưng vượt qua đồng lứa quá nhiều.
Thẩm Lương ở lục quân, Thẩm Nhan thành phi công ưu tú, Thẩm Trì cũng trường quân đội, nhưng ngành bé học chính là chiến lược quân sự học, là ngành học thâm ảo, khi nghiệp tiến sĩ, Thẩm Trì lập tức tiến Bộ Quốc Phòng, thường xuyên viếng thăm nước ngoài, ba chị em phát sáng tỏa hào quang trong lĩnh vực của riêng mình, lên khúc ca hùng.
Một đời , Đường Niệm Niệm và Thẩm Kiêu đều trường thọ, đều sống trăm tuổi, bọn họ qua đời cùng một ngày, tay nắm tay, ghế , vô cùng an tường, nét mặt vui .
Thẩm Lương, Thẩm Nhan và Thẩm Trì cũng già, bọn họ mang theo con cháu chạy đến, quốc gia cử hành quốc tang mức hai, với sự cống hiến của Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm đối với quốc gia, xứng với quốc tang.
"Cha , hi vọng đời , chúng vẫn là một nhà!"
Trước lúc hạ táng, Thẩm Lương, Thẩm Nhan, Thẩm Trì đều quỳ xuống, lên nguyện vọng đời , bọn họ vẫn con của ba .
Chính văn kết thúc!
Chương 1032 : Phiên ngoại
Đường Niệm Niệm là một mùi hôi thối tỉnh, mở mắt , đối mặt với xác sống chỉ còn nửa bên sọ não, nửa bên đầu của xác sống dính đầy óc và vết máu, mùi hôi thối xông mũi, còn há to mồm với cô, bên đầu răng dính mấy khối thịt thối, thậm chí cô còn thấy mấy con giòi bọ đang nhúc nhích.
"Ọe..."
Đầu óc Đường Niệm Niệm vẫn kịp phản ứng, chân đá , đạp bay xác sống, “vèo” một tiếng bay mất.
"Hơ hơ hơ..."
Lại mấy xác sống gãy tay gãy chân vây quanh, Đường Niệm Niệm nghĩ tới một cây búa rìu, một cây búa rìu lóe sáng xuất hiện ở trong tay cô, trong lòng cô thầm vui mừng, mặc kệ hiện tại là tình cảnh gì, gian của cô tới cô .
Cây búa rìu là cô đặc chế, cán búa tương đối dài, lưỡi búa rìu bằng thép hợp kim, kể cả là nham thạch cũng thể bổ đôi, đối phó xác sống dễ như trở bàn tay.
Đã búa rìu, rõ gian hai đời của cô cũng ở đây, bất kể cô ở cũng sợ nữa.
Hai tay Đường Niệm Niệm nắm chặt búa rìu, thuần thục tiêu diệt xác sống thây đang vây quanh cô, tất cả đều là một búa mất mạng.
Đối phó xác sống cô kinh nghiệm, hoặc là móc óc, hoặc là gãy thần kinh xương cổ, chỉ một chiêu thể c.h.ế.t ngay, móc óc quá thỉu, vẫn là dùng búa rìu thoải mái hơn.
Đường Niệm Niệm cất búa rìu, mặt đất la liệt mấy xác sống chặt đầu, ngổn ngang lộn xộn, cô quan sát cảnh vật chung quanh, chút quen thuộc nhưng cũng chút lạ lẫm.
Giờ khắc cô đang ở cửa một cửa hàng, trong cửa hàng mấy chục t.h.i t.h.ể đang , xác sống, cũng bình thường, sàn nhà màu trắng dính ít máu, một lúc trở thành màu nâu đen.
Bên kệ hàng của cửa hàng gần như trống rỗng, chỉ còn thừa một vài sản phẩm quá đa dụng, chẳng hạn như giá áo, cây chổi, rau quả và thịt khu thực phẩm trống , Đường Niệm Niệm thu đồ còn dư bên kệ hàng gian.
Đây là thói quen của cô, thu hoạch tới đó. Mặc kệ tác dụng , dù vẫn thu gian , bên trong gian của cô nhiều vật tư như chính là nhờ thu thập từ các đời .
Đường Niệm Niệm nhà kho lồng đất, trong dự liệu, nhà kho cũng cướp sạch, điều còn thừa một vài chậu rửa mặt, quần áo, chăn bông, mỹ phẩm dưỡng da và đồ rửa mặt các loại, cô thu hoạch hết.
Sau khi ghé thăm mỗi tầng cửa hàng một , thu hoạch ít thứ, đó Đường Niệm Niệm mới rời , cô tại cửa chính cửa hàng, cuối cùng nhớ .
Nơi là thành phố Thượng Hải một năm tận thế diễn , đời cô tới cửa hàng , khó trách trông quen mắt.
Đường Niệm Niệm còn nghĩ tình thế bây giờ nghiêm trọng, bởi vì tài nguyên cạn kiệt, đất trồng trồng lương thực, nguồn nước cũng gần như ô nhiễm, loài dựa đồ ăn sót tận thế để sinh tồn.
sớm muộn gì thức ăn cũng sẽ hết, cho nên đối mặt với việc tài nguyên càng ngày càng ít, những may mắn còn sống sót bắt đầu tự g.i.ế.c lẫn , kẻ mạnh cướp đoạt tài nguyên, kẻ yếu phụ thuộc kẻ mạnh sinh tồn, bán tất cả những thứ bạn họ thể bán.
Thậm chí còn xuất hiện tình cảnh trao đổi con chỉ trong nạn đói thời cổ đại mới ...
Đường Niệm Niệm từng thấy tận mắt, hai gia đình trao đổi con, đó... Đun nấu mà ăn.
Nghĩ tới những chuyện cũ trong góc khuất phủ bụi , tâm trạng Đường Niệm Niệm lập tức nặng nề, cô khó khăn lắm mới thoát khỏi tận thế, nó trả cô , cũng may còn một gian, nếu cô thật sự giơ thẳng ngón giữa với ông trời.
Cô dùng ý thức tìm khắp tứ phía, thở của sống, lập tức yên tâm tiến gian.
Vật tư trong gian chất đống giống như núi, thứ hưởng thụ ăn, mặc, dùng đều , kiếp Đường Niệm Niệm nghĩ thể sẽ xảy tận thế, bèn góp nhặt vật tư với Thẩm Kiêu cùng, bọn họ quyền cao chức trọng, còn thiếu tiền, tích trữ hằng hà sa vật tư, còn ít vũ khí.
Hơn nữa đồng ruộng và rừng hoa quả bên trong gian đều say trĩu quả, còn các loại súc vật, Đường Niệm Niệm cưỡi ngựa dò xét gian một vòng, an tâm ít.
Cô ăn no bụng, đổi một bộ trang phục phòng hộ, còn đeo mũ giáp, khi trang vũ trang đầy đủ thì mới lái xe việt dã khỏi gian, cô hội họp với Thẩm Kiêu.