Đường Mãn Kim từ đến nay đều lời của cha , từ nhỏ lời đến bây giờ, lúc cha qua đời bảo ông lời già và bé Niệm, ông đều luôn nhớ rõ.
Những việc khác lúc bọn họ bắt đầu cãi lộn vây quanh hóng chuyện , ba tầng trong ba tầng ngoài, vây chật như nêm cối, ánh mắt về phía Đường Ngũ Cân cũng biến thành khinh miệt.
Vì một tiểu bạch kiểm vấn đề nhân phẩm, thế mà đoạn tuyệt với gia đình, đầu óc của phụ nữ tuyệt đối vấn đề, về cô nhất định sẽ hối hận.
ai khuyên Đường Ngũ Cân, ở nông trường đều là ốc còn mang nổi ốc, sống một ngày tính một ngày, lòng càng ngày càng lạnh, lòng đồng tình ở nông trường là thứ xa xỉ nhất.
Bà cụ Đường vọt thẳng đến khu dừng chân ở nông trường, bà lấy thịt và lương thực trở về.
Nói là khu dừng chân, nhưng thật là mấy tấm ván gỗ dựng thành nhà trệt, vô cùng đơn sơ, bếp lò chất đống ở ngoài cổng, bà cụ Đường hỏi nơi ở của Hà Quốc Khánh, sải bước tới, khóa cửa.
"Cạch."
Bà cụ đá một cước, cửa vang lên một tiếng mở toang, Hà Quốc Khánh ở giường mơ mộng , dọa thiếu chút rớt xuống giường.
Buổi sáng ăn ba quả trứng gà luộc, một bát thịt mặn hấp, còn ba bát cơm trắng, bao giờ ăn no như thế. Hà Quốc Khánh ăn uống no say nên Đường Ngũ Cân cũng thuận mắt hơn nhiều, nhiều lời dỗ ngon dỗ ngọt, dỗ cho Đường Ngũ Cân ngoan ngoãn công trường việc, thì ở nhà nghỉ ngơi.
Hơn nữa buổi sáng Đường Ngũ Cân chính là ăn cháo khoai lang kèm với dưa muối, ngay cả một quả trứng cũng ăn, để dành cho ăn, Hà Quốc Khánh hài lòng, hiện tại nghĩ gì nữa, chỉ bình an khỏi nông trường, chịu đựng đến khi về thành.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Ngũ Cân tự nguyện giúp việc, đương nhiên tiện từ chối, dù phụ nữ nông thôn sinh chính là để việc, việc cho đại đội là , việc cho cũng là , đều là cống hiến cho quốc gia cả.
Hà Quốc Khánh hề cảm thấy cắn rứt lương tâm chút nào, tất cả đều là Đường Ngũ Cân tự nguyện, tự nguyện dâng tới cửa, tự nguyện việc cho , tự nguyện ăn cháo dưa muối, gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-159.html.]
Những ngày qua Hà Quốc Khánh đều mệt chết, từ khi sinh đến giờ chịu khổ như bao giờ, ăn đủ no, còn việc cực nhọc mỗi ngày, bả vai đều ma sát rách da, đói đến đường cũng thấy lâng lâng, hôm nay thật vất vả mới có thể nghỉ ngơi, Hà Quốc Khánh giường liền mơ mộng .
Trong mơ trở về Kinh Thành, đến nhà máy quốc doanh việc, còn cưới Liễu Tịnh Lan, vợ chồng bọn họ ân ái, sự nghiệp thuận lợi, còn sinh một trai một gái, sống cuộc sống hạnh phúc hâm mộ.
Kết quả còn mơ xong một tiếng vang thật lớn đánh thức, Hà Quốc Khánh thấy rõ ở cửa, há mồm liền mắng.
Một cước đá tới đá văng luôn cằm của .
Đường Niệm Niệm đá, đặt chân nhanh hung ác còn chuẩn, tránh cho tên vương bát đản kêu lên phiền.
Bà cụ Đường liếc cháu gái khen ngợi, lên đánh Hà Quốc Khánh một trận, xả giận xong, tiếp theo là đến vợ chồng Từ Kim Phượng, tay ác hơn, đánh cho Hà Quốc Khánh mặt mũi bầm dập, rơi mất mấy cái răng, co quắp mặt đất, kịp hít thở.
"Đừng đánh c.h.ế.t nó, lấy đồ !"
Bà cụ Đường quát bảo ngưng , vì Mắt Kính Nhỏ mà dính kiện cáo thì đáng.
Chân heo treo ở xà ngang, cắt chí ít một cân thịt, giống như cắt tâm can của bà cụ Đường, bà đau lòng chết.
Bà cụ cắn răng nghiến lợi đá Hà Quốc Khánh, kiểm tra trứng gà, "Một hai ba... Năm mươi hai?"
"Ăn ba quả trứng quả bà đây, mày còn gặp Diêm Vương ?"
Trong tim bà cụ đ.â.m một đao, đá Hà Quốc Khánh ba cái.
Chờ khi kiểm tra vại gạo, bà cụ thể thở nổi, đá Hà Quốc Khánh bao nhiêu cái.