“Cháu hỏi cái để gì?”
Đường Mãn Ngân còn thèm nhấc mí mắt lên, nhà máy bông vải là một đơn vị , ai bán công việc tay chứ?
Cũng ngốc.
“Cháu chỉ tùy tiện hỏi thôi, công việc văn phòng thể bán bao nhiêu tiền thế ạ?’
Đường Niệm Niệm từ trong lời của hai bảo vệ nhà máy thì , tuyển nhân viên tổng cộng hai vị trí, đều là văn phòng.
“Văn phòng chính là chén vàng, ít nhất cũng 800, ai bán công việc như cả.”
Đường Mãn Ngân còn tưởng cháu gái mua việc nên khuyên nhủ vài câu, ông cảm thấy cháu gái chỉ đang suy nghĩ viển vông mà thôi.
Công việc văn phòng đều dựa quan hệ, nếu thì dựa bản lĩnh thật sự để thi đậu, nhưng ít mấy tuyển chọn công bằng, ông ở trong thành năm năm, sớm thấy rõ hiện thực c.h.ế.t tiệt .
“Cháu chỉ hỏi một chút.”
Trong lòng Đường Niệm Niệm hiểu rõ, chuyển đề tài khác, hỏi tới lô linh kiện.
“Bên xưởng đóng tàu độ chặt chẽ cao, giao cho vài nhà máy máy máy móc, Hồng Tinh chúng và Tiền Tiến đều nhiệm vụ, cuối tháng là giao hàng, cỗ máy chỉ thể gia công thô, cuối cùng còn để sư phụ Vương đích gia công, tốc độ gần như kịp.”
Giọng điệu của Đường Mãn Ngân vô cùng hâm mộ, bởi vì sư phụ Vương gia công xong lô linh kiện sẽ nhận một khoản tiền thưởng, ít nhất một trăm đồng.
Đáng tiếc ông bản lĩnh đó, chỉ thể ghen tị.
“Bên Tiền Tiến cũng gần như kịp ?” Tuyên Trân Châu hỏi.
“Đều là cấp sáu, chắc cũng tới nỗi nào.”
Đường Mãn Ngân hừ một tiếng, giọng điệu khinh thường.
Ông còn thêm: “Xưởng trưởng tìm một nhóm trong phân xưởng để thử, nhưng chỉ sư phụ Vương thể gia công, nếu như chú bản lĩnh đó, thể kiếm một trăm đồng tiền thường .”
“Cao ? Lô linh kiện đó quan trọng ư?” Tuyên Trân Châu hoảng sợ.
Tiền lương một tháng của bà cũng chỉ mười mấy đồng, một trăm đồng là hơn nửa năm tiền lương của bà đấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-51.html.]
Đường Mãn Ngân gật đầu: “Linh kiện cực kỳ quan trọng, đáng tiếc chỉ sư phụ Vương kiếm khoản tiền thưởng , xưởng trưởng còn ước gì sư phụ Vương thể giống như Tôn Ngộ Không, biến thành ba đầu sáu tay, tăng ca thêm giờ, giao hàng Tiền Tiến.”
Tiền Tiến và Hồng Tinh xưa nay luôn tranh đua thứ với , nếu Tiền Tiến phát triển cách đông lạnh cá hố, Hồng Tinh nhất định cũng sẽ phát triển ngay đó, tuyệt đối thể tụt phía .
Xưởng trưởng Hồng Tinh hiện tại một lòng thắng Tiền Tiến, ngày nào cũng cổ vũ sư phụ Vương, nhưng sư phụ Vương lòng mà sức, ông chỉ hai tay, tuổi cũng lớn, thật sự sắp dậy nổi nữa.
Thợ nguội cấp sáu của Tiền Tiến vẫn còn trẻ, tiến độ nhanh, đây là tin đồn do xưởng trưởng Tiền Tiến thả , xưởng trưởng Hồng Tinh yên, cơm cũng ăn vô.
Đường Mãn Ngân xong, Đường Niệm Niệm chủ ý, ngày mai cô sẽ thành, tìm xưởng trưởng Hồng Tinh để bàn bạc chuyện ăn.
Đồng hồ để bàn điểm sáu giờ rưỡi.
“Chú hai, thím hai, cháu ngoài một chuyến.”
Đường Niệm Niệm tới khu rừng ở thành tây, lấy vải trong gian .
“Tối mà con gái như cháu còn ngoài gì nữa? Muốn , chú với cháu.”
Đường Mãn Ngân dậy, yên tâm để cháu gái ngoài một .
Gần đây trong thành yên , năm còn mấy cô gái xảy chuyện, lưu manh ức hiếp, khiến lòng dân hoảng sợ, cũng bắt mấy lưu manh đó nên các cô gái trẻ đều dám ngoài buổi tối.
“Cháu tới thành tây việc!”
Đường Niệm Niệm nhấn mạnh bản đánh lợi hại, sức lực lớn, nhưng Đường Mãn Ngân tin, cứ khăng khăng theo, nếu sẽ cho cô ngoài.
Không còn cách nào khác, cô chỉ đành mang theo một cái đuôi, hai chú cháu tới tây thành.
Tây thành buổi tối tối, đặc biệt là những chỗ gần rừng, đèn đường, tối đen như mực.
“Niệm Niệm tới đây gì thế?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Mãn Ngân chỉ cảm thấy hoảng sợ, tối om mà cháu gái chạy tới đây gì?
“Cháu chuyện quan trọng, chú hai , chú ở đây đợi cháu !”
Đường Niệm Niệm cho Đường Mãn Ngân tiến rừng, để ông ở ngoài canh chừng, vì để chứng minh bản thật sự lợi hại, cô nhấc Đường Mãn Ngân lên, xoay ông vài vòng.