Đường Niệm Niệm và bọn họ trò chuyện một lúc bày tỏ quét dọn, hàng xóm cũng thức thời, tìm cớ rời .
Còn mấy nước ngoài giải tán từ lâu, bọn họ giao tiếp với hàng xóm, tựa như ở hai thế giới, cuộc sống cũng hiếm khi liên quan tới , cho dù đụng mặt cũng chào hỏi.
Sau khi nhà, Đường Niệm Niệm nhảy từ bức tường, chạy như bay, nhanh chóng đuổi kịp đàn ông đang đạp xe chậm rì.
Trong hẻm nhỏ nhiều , đàn ông đạp xe chậm, đôi khi còn bước xuống đẩy xe , mấy phút trôi qua vẫn bao nhiêu, Đường Niệm Niệm chậm rãi theo phía , ngay khi đàn ông quẹo góc, cô lấy ná trong túi , còn ba viên đá.
Dùng da trâu bọc ba viên đá, kéo dây ná mức cuối cùng buông , ba viên đá b.ắ.n mạnh tới phía đàn ông, khi sắp b.ắ.n trúng đàn ông thì ba viên đá tách , một viên b.ắ.n trúng ót đàn ông, hai viên còn lượt trúng hai đầu gối của đàn ông.
“Ui da...”
Người đàn ông đang đẩy xe cảm thấy đau gáy , đó khuỵu đầu gối, cơn đau nhức khiến ông vô thức ngã về phía , ngã mạnh xuống, mắt kính quăng vỡ, miệng chảy máu, đầu gối còn đập trúng tảng đá xanh, kêu một tiếng rắc, gãy xương.
“Ui da... Đau c.h.ế.t mất... Là ai ?”
Người đàn ông quỳ rạp đất, mắt như mù, sờ sờ đất tìm mắt kính, mắt kính ông chẳng khác gì mù, tầm mơ hồ, hơn nữa gáy và hai đùi vô cùng đau đớn.
“Mắt kính của , ai đó tìm mắt kính giúp với, ui da... Giúp với!”
Người đàn ông rên rỉ, nhờ xung quanh giúp đỡ.
Có nhiệt tình giúp ông nhặt mắt kính lên, nhưng tròng kính vỡ, đàn ông đeo gọng , vẫn như mù.
Cuối cùng quần chúng nhiệt tình đưa ông tới bệnh viện.
Đường Niệm Niệm khỏi góc, đắc ý hừ một tiếng, lúc xoay chuẩn về nhà, đối mặt với một bé tóc vàng mắt xanh một cửa sổ ở tầng hai.
Cậu bé chừng 15-16 tuổi, há to miệng, ánh mắt kinh ngạc, Đường Niệm Niệm giống như đang thần tiên.
“Chị là Lữ Tứ Nương[1] ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-572.html.]
[1] Lữ Tứ Nương: một nhân vật huyền thoại đầu triều đại nhà Thanh của Trung Quốc. Một trong tám hùng của Giang Nam.
Cậu bé tiếng Trung, còn chuẩn, cuối cùng cũng lấy tinh thần, nhoài nửa khỏi cửa sổ, lớn tiếng trò chuyện với Đường Niệm Niệm.
Vừa tận mắt thấy cô gái xinh dùng một loại vũ khí thần kỳ, b.ắ.n ba viên ám khí, tiêu diệt đàn ông , đây chắc chắn là công phu phi hoa trích diệp thần kỳ.
Cậu bé xem xong [Tam nữ hiệp giang hồ], bé sùng bái nhất chính là Lữ Tứ Nương, đặc biệt là thần kỹ phi hoa trích diệp tuyệt vời của nàng, khiến bé mơ cũng học, ngày nào cũng bái sư học nghệ.
Cậu học!
Cậu bái cô gái xinh sư phụ, học công phu Hoa Hạ!
Quả nhiên tới Thượng Hải là đúng đắn, chỉ trong đất liền mới cao nhân thật sự!
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Niệm Niệm giật giật khóe miệng, lòi đứa nhỏ ngốc đây?
“Không !”
Đường Niệm Niệm phủ nhận, cô cũng thần kỹ vượt nóc băng tường của Lữ Tứ Nương, nhưng cô thật sự .
Nếu cô lợi hại bằng một nửa của Lữ Tứ Nương, cô nhất định còn kiêu ngạo hơn cả bây giờ, dựng trời xây đất, sáng lập cả thiên hạ!
Điều chính là hoành hành ngang ngược, gì thì !
“Sư phụ, em là Emir, em chính là đồ yêu dấu của chị!”
Emir lo lắng, sợ Đường Niệm Niệm sẽ thể tìm thấy, dẫm lên cửa sổ định nhảy xuống, khiến Đường Niệm Niệm sợ hãi .
Cô quan tâm sống c.h.ế.t của bé ngoại quốc , nhưng những nước ngoài thể sống ở đây đều phận đặc biệt, nếu c.h.ế.t chắc chắn sẽ xảy phiền phức, cô ngại phiền.
“Emir, con đang gì ?”
Một giọng nữ cao vang lên, là kiểu thể đánh thẳng sâu trong linh hồn, đó vang lên một tiếng tát giòn tan, Emir túm cổ áo, ăn một cái tát giòn tan mông.