“Đây là Tiểu Niệm? Ôi trời, nó cứu hỏa? Tóc cháy trụi !”
“Con bé thật là gan to bằng trời, lửa nước vô tình, thím hai, về thím rõ ràng với nó, đúng là ăn gan hùm mật gấu !”
“Cô gái xinh bao, tóc và lông mày đều mất , lỡ như bỏng mặt thì , chị hai, chị thể dễ dàng tha cho nó, đánh mông, đánh mạnh một chút!”
Người xem ti vi trong nhà, về cơ bản đều là cùng thế hệ với bà cụ Đường, đại đội trưởng, đều là trưởng bối của Đường Niệm Niệm, họ hề khách sáo giáo huấn Đường Niệm Niệm ở tỉnh thành xa xôi, còn bảo bà cụ Đường hung hăng giáo huấn cô, để cô nhớ dai.
“Con nhỏ gan to bằng trời, về đánh c.h.ế.t nó!”
Bà cụ Đường nghiến răng nghiến lợi mắng, hận thể bay tới tỉnh thành, cũng bây giờ con bé như thế nào, lỡ như gương mặt thiêu hủy thì ?
Ba ngày đánh liền ngứa da, về bà nhất định đánh nhừ m.ô.n.g con bé !
“Kiến Thụ, ngày mai cháu đến tỉnh thành một chuyến, dẫn Niệm Niệm về!”
Bà cụ Đường còn tâm tư xem ti vi nữa, chạy tới nhà đại đội trưởng, bảo Đường Kiến Thụ tỉnh thành dẫn về.
Đại đội trưởng tới xem ti vi, xảy cái gì, bà cụ Đường tức giận .
“Tiểu Niệm ngày càng gan to bằng trời, bác hai, bác thể chiều nó, đánh, thật , lửa cũng dám cứu, ăn gan hùm mật gấu !”
Đại đội trưởng cũng mang tâm trạng giống bà cụ Đường, cảm thấy Đường Niệm Niệm quá bạo, lửa nước vô tình, đụng loại chuyện tích cực như thế gì, giữ chặt mạng nhỏ của mới quan trọng.
“Chú út ở tỉnh, cháu gọi điện thoại cho chú , bảo chú thăm Niệm Niệm!” Đường Kiến Thụ .
“Cháu mau!”
Bà cụ Đường thúc giục, Đường Kiến Thụ gọi điện thoại, Đường Mãn Đồng bàn nghiệp vụ ở tỉnh thành, cuối năm , vớ, kẹp tóc đều là hàng bán chạy, mặc kệ tiền tiền, dân đều mua một ít ăn tết, thời gian , đều công tác bên ngoài.
“Niệm Niệm cứu hỏa ở đường Lục Lâm? Con nhỏ c.h.ế.t tiệt , ngày mai chú tìm nó!”
Đường Mãn Đồng chuyện ban ngày cháy, nhưng ngờ cháu gái tới hiện trường cứu , may mà , chỉ là cháy máy cọng tóc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-695.html.]
“Mãn Đồng con dẫn con nhỏ đó tới bệnh viện khám , kê ít thuốc, đừng để sẹo!”
Bà cụ Đường đổi ý, bệnh viện tỉnh hơn bệnh viện huyện, để cháu gái trị thương ở tỉnh, cô gái xinh như hoa tuyệt đối đừng hỏng mặt.
Đường Niệm Niệm vẫn sự tích dũng của truyền khắp công xã, càng thứ đang đợi cô về là một bữa măng tre xào thịt.
ngày hôm cô , bởi vì Đường Mãn Đồng tìm tới nơi .
Đường Mãn Đồng nâng mặt cô , quan sát kỹ cả buổi, thấy chỉ là mấy vết bỏng nghiêm trọng, đều đóng vảy , lúc mới yên tâm, hung hăng chửi cô một trận.
“Tóm cháu đợi về nhà ăn đòn , bà cháu đó, đánh nát m.ô.n.g của cháu!”
“Cháu !”
Đường Niệm Niệm hề sợ, câu đánh nát m.ô.n.g , từ lúc cô hiểu chuyện bà cụ , cũng từng thật sự đánh nát m.ô.n.g cô, bà cụ chỉ là miệng dao, tim cũng đậu phụ, nhưng mềm hơn miệng một chút.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đường Mãn Đồng dậy, chuẩn rời , còn một đống việc, bận.
“Chú đây, mấy hôm nay đừng ăn cà và tương dầu, cá và hải sản cũng đừng ăn, đề phòng lưu sẹo!”
Đường Mãn Đồng dặn dò một câu.
【 Tập tục Đường Thôn, cà và tương dầu sẽ khiến vết thương để sẹo, cá và hải sản là đồ kích thích, cho việc lành thương 】
“Biết , chú mau !”
Đường Niệm Niệm giục , lải nhải phiền chết.
Cô linh tuyền hộ thể, cho dù ngày ngày ăn ngỗng cũng sẽ sẹo.
“Không ý !”
Đường Mãn Đồng búng lên trán cô một cái, còn trợn mắt, kéo cửa , đụng mặt Chương Nhạc Vi và Tuyên Xuân Vinh ở cửa.