Mục Anh Liên tỉ mỉ với cô về tình hình ở Hồng Kông, gọn thì chính là xã hội đen quản dân chúng, cảnh sát quản xã hội đen.
Thanh tra Hứa chính là đầu trong đám cảnh sát, giao tình với nhiều vị đại ca đều , xích mích với hai giới hắc- bạch đều thanh tra Hứa mặt điều đình.
"Chờ thu hồi xong là thái bình ."
Đường Niệm Niệm vẫn thích Hồng Kông khi thu hồi cơ, hiện tại quá rối loạn, trị an cũng kém, đường thường xuyên xuất hiện t.h.i t.h.ể vô danh, vụ án thể phá chồng chất như núi.
Người nước ngoài mà quản lý Hoa Hạ, vẫn nên cút sớm một chút .
"Cái gì mà thu hồi cơ?"
Mục Anh Liên hiểu lắm.
"Hồng Kông."
"Thật sự thể thu hồi về ? Niệm Niệm, con tin tức gì ?"
Sự vui mừng của Mục Anh Liên lộ rõ nét mặt, bà quá trở về, Hồng Kông tuy rằng cũng , nhưng chung quy vẫn quê nhà, bầy về Thượng Hải sống từ lâu.
"Không nhanh như , nhưng khẳng định thể thu hồi, yên tâm !"
Lời Đường Niệm Niệm chắc chắn, hiện tại là năm 77, còn hai mươi năm nữa mới thể trở về.
"Hy vọng thể nhanh lên chút, bằng , sợ thấy ngày đó." Mục Anh Liên cảm khái .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Khẳng định thể mà."
Ngữ khí Đường Niệm Niệm càng thêm kiên định, nước linh tuyền của cô điều dưỡng cơ thể, bên cạnh đều sẽ sống lâu trăm tuổi.
Mục Anh Liên nở nụ , vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu Đường Niệm Niệm, trong ánh mắt tràn đầy yêu thương, con gái bà thông minh xinh còn hiếu thuận, bao nhiêu vẫn thấy đủ.
"Niệm Niệm, chỗ tiền đó của con là ở ?"
Mục Anh Liên đoán , hai bao tải tiền hẳn là liên quan đến mấy đàn ông vạm vỡ lúc nãy.
"Nhặt thôi, việc gì ạ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-812.html.]
Đường Niệm Niệm dùng ngữ khí thoải mái, còn đổi đề tài, hỏi: "Mẹ từng về Bào Liên Sinh ?"
"Trước ở tiệc rượu gặp qua vài , mấy năm gần đây ông ít lộ diện hơn , con hỏi về ông gì?"
"Không gì, chỉ là ông kẹt xỉ, là thật ạ?"
Mục Anh Liên nhịn , : "Kẹt xỉ thì đúng là kẹt xỉ thật, ông chủ lớn như , một xu cũng nỡ tiêu phí, con công ty tuyển nhân viên gì là khó nhất ?"
"Thư ký ạ?"
Đường Niệm Niệm đoán, thư ký ngày nào cũng giao tiếp nhiều với ông chủ, Bào Liên Sinh chủ hẹp hòi như , khẳng định dễ ở chung.
Mục Anh Liên lắc đầu, "Không , là lao công, lâu nhất nửa năm, ngắn nhất còn nổi một tháng."
"Bào Liên Sinh bệnh sạch sẽ ạ? Hay do yêu cầu cao?"
Đường Niệm Niệm bất ngờ, ngờ là lao công.
Cô nghĩ tới kiếp từng một ngôi tuyến đầu tai to mặt lớn nào đó bệnh sạch sẽ siêu cấp khủng bố, đạt tới mức bệnh hoạn luôn chứ, giúp việc trong nhà cũng lâu , thường xuyên đổi .
"Bệnh sạch sẽ thì , yêu cầu thật sự cao, ông chủ Bào giấy vệ sinh hai lớp quá lãng phí, bảo lao công tách từng tờ giấy vệ sinh mới bở nhà vệ sinh, giao thêm bao nhiêu là việc như thế, tiền lương chịu tăng, lao công cũng chịu ."
Mục Anh Liên nguyên nhân, Đường Niệm Niệm thì nghẹn họng trân trối.
Bào Liên Sinh và ‘con quỷ keo kiệt đến c.h.ế.t vẫn còn quan tâm bấc đèn dư đoạn nào ’ trong lịch sử trùng khớp luôn.
Mục Anh Liên còn : "Ông chủ Bào keo kiệt với khác, đối với chính cũng keo kiệt luôn, hai vợ chồng bọn họ đều keo kiệt, ông chủ Bào từng bắt cóc, con chuyện đó chứ?"
Đường Niệm Niệm gật gật đầu.
"Lúc ông chủ Bào và bà Bào bắt cùng , bọn bắt cóc trói ông , sai bà Bào về nhà gom tiền, con đoán xem kết quả thế nào, bà Bào sốt ruột hoang mang, vội vàng báo nguy mà vẫn nỡ bắt taxi, chuyển hai chuyến xe buýt mới đến cục cảnh sát, may mắn là chậm trễ, ông chủ Bào cứu ."
Mục Anh Liên lắc đầu, bà sống bốn, năm mươi năm cũng là đầu tiên thấy loại kỳ quái như .
Kiếm nhiều tiền như thế nỡ tiêu, kiếm tiền về gì nữa?
"Trời cao biển rộng bao la, quả nhiên thiếu cái lạ mà, hai vợ chồng nhà cũng là trời sinh một cặp !" Đường Niệm Niệm cảm khái .
Đôi vợ chồng thể thực hiện hai chữ ‘hẹp hòi’ triệt để đến thế, tìm kiếm khắp vũ trụ phỏng chừng cũng chẳng tìm mấy đôi, hai vợ chồng ở giữa biển mênh m.ô.n.g mà thể gặp , hiểu , yêu cuối cùng kết thành vợ chồng, đúng là mối duyên ti tỉ năm mới .