"Mẹ, cái tên An Na phong cách tây mà, về con mà con gái sẽ đặt tên là Angel, An Na Angel trong tiếng nước ngoài nghĩa là tiên nữ, thật là ."
Đường Mãn Đồng kế hoạch vô cùng cho hạnh phúc tương lai, nữ chủ nhân chính là Kiều An Na, nam chủ nhân là , bọn họ sẽ sinh một trai một gái, chuyện thành đôi mà!
"Mày cứ gọi luôn thành am ni cô (trong tiếng trung chữ ‘am’ giống chữ ‘an’) là , cả, mày nghĩ lâu dài thế gì? Trước hết cứ gặp cha của cái cô An Na , gặp xong tiếp." Bà cụ Đường tức giận, thằng nhóc thối mà dám đặt cho cháu gái một cái tên nước ngoài, bà sẽ đánh gãy chân nó!
"Để con sắp xếp!"
Đường Mãn Đồng vui vẻ cực kỳ, chịu thả cơ hội là .
"Mày nhanh lên, mấy ngày nữa là về Đường Thôn !"
"Biết ạ!"
Đường Mãn Đồng đồng ý thật sự sảng khoái.
Bà cụ Đường cúp điện thoại, khinh thường bĩu môi.
"Thím, thím về ? Trong nhà chuyện gì!" Thím Trương nỡ xa bà cụ.
"Trong nhà cả đống việc , thím ở nhà, khẳng định là lộn xộn !"
Bà cụ Đường cũng nỡ, nhưng bà cụ thể ở nữa, trong nhà bà nhất định là loạn thành ổ chó , hơn nữa, chẳng mấy chốc là ăn Tết , bà về sắm sửa đồ Tết.
"Vậy thím đợi ăn Tết xong đến nhé!" Thím Trương .
"Được, đợi qua tháng Giêng sẽ đến, gặp xong cha cô An Na thì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-nguoc-tra-lam-giau/chuong-920.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà cụ Đường thở dài, chẳng qua, nhanh bà hứng thú bừng bừng , thương lượng với thím Trương việc chuẩn hôn lễ.
"Người là Thượng Hải, cha là vợ chồng công nhân viên, điều kiện khẳng định là , lễ hỏi đặt cao một tí, thể để thích của nhà gái chê , thím ở thành phố tiệc rượu là đến nhà hàng, khẳng định là tốn ít tiền, ti vi với máy may chắc chắn là sắm, còn cả gia cụ, Tiểu Trương, cháu tính giúp thím, một ngàn đồng đủ ?"
Bà cụ Đường tính toán cũng lơ mơ, nhờ thím Trương tính giúp.
"Vậy là đủ , một ngàn đồng ở quê cháu là đủ cưới mười cô vợ xinh !"
Thím Trương chấn động, một ngàn đồng đấy, bà bảo mẫu mười mấy năm cũng chỉ mới tiết kiệm một ngàn đồng, thế tính là nhà giàu trong thôn .
"Thím, ngoài miệng thím hài lòng, trong lòng kỳ thật thích lắm còn gì, lấy nhiều tiền như thế để tiệc!" Thím Trương trêu ghẹo.
"Thím thèm , ai bảo cái thằng nhóc thích cơ, cho cơ hội , tiệc rượu khẳng định cho trò, miễn cho đến lúc đó mất mất nhà họ Đường!"
Bà cụ Đường hừ một tiếng, căn bản bà cũng thích cái cô tên An Na , nhưng cha đời đều lay chuyển con cái, nếu bà cứng rắn bắt con trai út chia tay, chỉ sợ tình cảm con sẽ vết nứt.
Ôi!
Vốn dĩ bà cụ Đường nghĩ là qua hai hôm nữa liền thể gặp mặt cha An Na, nhưng Đường Mãn Đồng gọi điện thoại : "Mẹ ơi, cha của An Na gần đây bận rộn nhiều việc lắm, thật sự thời gian, chờ thêm vài ngày nữa lên lịch!"
"Công việc bận đến mức nào hả? Thời gian gặp mặt cũng ? Ai còn tưởng bọn họ là hiệu trưởng đấy!"
Bà cụ Đường liền vui, rõ ràng là xem thường bà là bà thông gia tới từ nông thôn.
"Bận thật đấy ạ, cha An Na đều là giáo viên dạy môn chính, nhiệm vụ dạy học nặng nề, chờ bọn họ thời gian trống con sẽ hẹn !" Đường Mãn Đồng đỡ cho cha vợ tương lai.
"Bọn họ gặp thì coi như bỏ , cũng bận lắm, nhà máy còn bao nhiêu việc chờ về , mày bảo với bọn họ, gặp cũng hết, nhưng dựa theo quy tắc của Đường Thôn, cha hai bên gặp mặt thì tổ chức hôn lễ , mày với cái cô yêu am ni cô của màu xem mà !"
Bà cụ Đường châm chọc khiêu khích một trận, cúp luôn điện thoại.