Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80 Làm Học Bá - Chương 33

Cập nhật lúc: 2025-06-13 13:23:47
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Cảnh Lan không hề do dự mà lập tức đồng ý:

“Được ạ, em rất sẵn lòng.”

Bản thân cô viết bài luận này cũng là để mọi người nhận thức rõ hơn về những tác động tiêu cực của các phát ngôn mang tính phân biệt giới trong giáo dục đối với nữ sinh. Nếu có thể góp chút sức để thay đổi thực trạng này thì tất nhiên cô sẵn sàng.

Dù sao thì một bài luận khô khan cũng không thể nào tạo ra ấn tượng sâu sắc như một bài diễn thuyết truyền cảm.

Hiệu trưởng không ngờ Lâm Cảnh Lan lại không hỏi qua ý kiến ông mà cứ thế đồng ý thẳng thừng, không khỏi lên tiếng can ngăn:

“Cảnh Lan, con chỉ còn hơn nửa năm nữa là thi đại học rồi. Chuyện không liên quan đến học hành thì nên tạm gác lại, vẫn nên lấy việc học làm trọng.”

Dù sao đi lại đến Trường cấp ba số 5 trong thành phố cũng mất ba bốn ngày, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến tiến độ ôn tập.

Lâm Cảnh Lan quả quyết:

“Thầy yên tâm, em cam đoan sẽ không để ảnh hưởng đến việc học.”

Cô giáo Lưu từ Trường số 5 đứng bên cạnh, nghe cuộc đối thoại giữa hiệu trưởng và Lâm Cảnh Lan mà không khỏi kinh ngạc.

Hiển nhiên hiệu trưởng không muốn để Lâm Cảnh Lan đến Trường số 5 diễn thuyết, nhưng cách ông nói chuyện với cô bé học sinh này lại khách khí như đang thảo luận với đồng nghiệp, chứ không phải ra lệnh.

Điều khiến cô càng kinh ngạc hơn là Lâm Cảnh Lan lại dám thẳng thừng từ chối lời khuyên của hiệu trưởng, nhất quyết muốn đến Trường số 5.

Hiệu trưởng biết tính Lâm Cảnh Lan, biết rằng ép buộc cũng chẳng có ích gì, trong đầu lập tức nghĩ ra một cách:

“Hay thế này đi, con khỏi phải đến Trường số 5 làm gì, cứ làm một buổi thuyết trình ở trường mình cho các thầy cô nghe. Sau đó chọn một giáo viên trong trường đến nghe, học hỏi lại bài thuyết trình của con, rồi thay con sang Trường số 5 phát biểu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-33.html.]

Lâm Cảnh Lan thấy đề xuất này cũng hợp lý. Dù sao cô làm chuyện này không phải để đánh bóng tên tuổi. Người khác đi diễn thuyết cũng được, miễn là truyền tải đúng thông điệp.

Hơn nữa ban đầu chỉ dự định nói chuyện ở một trường, bây giờ thành ra hai trường đều được nghe, như vậy càng lan tỏa được rộng hơn, hoàn toàn phù hợp với mục đích ban đầu của cô.

Cô giáo Lưu cũng không phản đối. Tuy rất ấn tượng với Lâm Cảnh Lan, nhưng dù sao cô bé cũng chỉ là học sinh, chưa chắc đứng thuyết trình đã thuyết phục bằng giáo viên chuyên nghiệp.

Có điều cô Lưu thấy lạ là: hiệu trưởng lại quan tâm đến chuyện học hành của Lâm Cảnh Lan đến vậy, chỉ vì mất ba bốn ngày mà cũng không nỡ để cô tham gia, thái độ còn cực kỳ thân thiết. Nghĩ đến đây, cô Lưu đoán chắc cô bé này là họ hàng thân thích gì đó của hiệu trưởng, kiểu như cháu gái chẳng hạn?

Nghĩ vậy, mọi chuyện tự nhiên đều hợp lý.

DTV

Nhưng thực ra, hiệu trưởng có những tính toán riêng mà cả cô Lưu lẫn Lâm Cảnh Lan đều không đoán ra.

Ông lo ảnh hưởng đến việc học của Lâm Cảnh Lan thì là chuyện phụ, cái chính là sợ Trường số 5 phát hiện ra đây là một tài năng hiếm có rồi tìm cách “cướp người”.

Nếu Trường số 5 thực sự có ý đó, thì cả chất lượng giảng dạy lẫn cơ sở vật chất của trường ông đều không đủ sức cạnh tranh, lúc đó có muốn giữ cũng giữ không nổi.

Ông đã đặt rất nhiều kỳ vọng lên Lâm Cảnh Lan, nên tuyệt đối không thể để chuyện đó xảy ra.

Cuối cùng đề xuất của hiệu trưởng khiến cả cô Lưu lẫn Lâm Cảnh Lan đều hài lòng, chuyện cứ thế mà được quyết định.

Vừa nghe tin “Toàn bộ giáo viên bắt buộc phải tham dự buổi diễn thuyết của Lâm Cảnh Lan”, lập tức trong trường dậy sóng.

Lâm Cảnh Lan đăng bài trên Tạp chí Giáo Dục thì đúng là rất giỏi, nhưng cũng không phải chưa từng có giáo viên nào từng đăng bài lên đó. Có giáo viên mấy chục năm kinh nghiệm, sau khi đăng bài lên tạp chí cũng không thấy được tổ chức buổi diễn thuyết nào, sao cô học sinh này mới học cấp ba, “tình cờ” đăng được một bài mà lại khiến cả trường phải đến nghe cô nói chuyện?

Dù gì thì cũng chỉ là học sinh thôi, hiểu gì về giáo dục và giảng dạy chứ?

Những thầy cô chưa từng đọc bài của Lâm Cảnh Lan thì càng khinh thường hơn, cho rằng cô bé này được đăng bài là nhờ may mắn, hoặc không chừng còn có “quan hệ” gì đó.

Ngay cả một số giáo viên đã đọc bài viết của cô, cũng có không ít người khó chịu. Những câu như “con gái thường không giỏi môn tự nhiên”, “nữ sinh học hành không bền lâu bằng nam sinh” v.v… – ai mà chẳng từng nói qua?

Loading...