Trong phong bì chỉ một tờ giấy mỏng, chữ đó mạnh mẽ và cứng cáp.
Lâm Cảnh Lan cảm thấy nét chữ quen mắt, nhưng nghĩ mãi cũng nhớ nổi là của ai. Cô lật thẳng đến cuối thư xem thử, bất ngờ phát hiện chữ ký.
Cô lật tới lật lui mấy để chắc chắn, đúng là hề để tên.
Trong thư :
“Trước khi gặp , từng thấy cô gái nào như . Bất chấp lời đồn đãi và dèm pha, vẫn kiên định theo đuổi lý tưởng của ...”
Lâm Cảnh Lan mà chẳng hiểu gì, cô lý tưởng gì ? Ngay cả bản cô còn mà?
Bức thư hết lời khen ngợi cô, lên án những lời đồn xung quanh và bày tỏ sự ủng hộ đối với những hành động của cô.
Lâm Cảnh Lan mà cứ thấy mơ hồ, bèn mang thư đưa cho Triệu Ngọc Mai xem. Triệu Ngọc Mai xong lập tức hét lên:
“Trời ơi! Ai thư tình cho thế ?”
Lâm Cảnh Lan tròn mắt: “Thư tình á?”
Triệu Ngọc Mai cũng sững sờ: “Không thư tình thì là gì?”
Lâm Cảnh Lan nghĩ một lúc, quyết định tin lời bạn — lẽ ở thập niên 80, thư tình đều kín đáo như !
Tiếc là cả hai đều gửi thư là ai.
Việc dạy học cho nhóm học tập mỗi buổi sáng là điều khiến Lâm Cảnh Lan mệt nhất. Mệt nhất là... cô canh chừng đám nữ sinh, cho họ học toán!
Lâm Cảnh Lan giật cuốn bài tập toán tay Cố Bàn Bàn:
“Được ! Hôm nay hết giờ học toán ! Trước khi ngủ động nữa! Mau chuyển sang học Lý – Hóa – Sinh!”
Cố Bàn Bàn cô với ánh mắt tội nghiệp, nhưng Lâm Cảnh Lan hề mềm lòng, ném cuốn bài tập vật lý đến mặt bạn:
“Mau bài vật lý !”
Cố Bàn Bàn đề bài mà bắt đầu từ , loay hoay mãi chẳng giải câu nào. Cô xem liền mấy bài mà chẳng hiểu nổi chút nào, cuối cùng rơm rớm nước mắt.
Lâm Cảnh Lan dọa cho hết hồn:
“Khóc gì đấy?”
Cố Bàn Bàn nghẹn ngào :
“Tớ chẳng hiểu gì mấy bài vật lý , là động lượng với năng lượng, tớ còn chúng là cái gì…”
Lâm Cảnh Lan thở dài trong lòng—nền tảng của mấy bạn thật sự quá yếu. bên ngoài vẫn giữ vẻ tự tin:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-lam-hoc-ba/chuong-41.html.]
DTV
“Chính vì mới học! Động lượng là…”
Cô bắt đầu kiên nhẫn giảng giải từng chút một cho Cố Bàn Bàn.
“Trước hết nắm chắc kiến thức cơ bản của từng môn, cần học quá sâu. Mỗi môn chỉ cần đạt 70–80% trình độ hiện tại của môn toán là . Không khó đúng ?”
Lâm Cảnh Lan kiên nhẫn khuyên nhủ.
“Hồi mới học toán, cũng thấy khó mà? Giờ thì ? Giải toán với chẳng khác nào giải trí!”
“Cậu thử tưởng tượng, nếu mỗi môn đều học tới mức cơ bản, đều nắm nền tảng, thì học môn nào cũng là niềm vui. Cảm giác đó tuyệt lắm đúng ?”
Cố Bàn Bàn ngẩng đầu, ánh mắt tràn đầy hy vọng:
“Giờ học môn nào cũng thấy vui hả?”
Lâm Cảnh Lan trong lòng thầm khổ, nhưng ngoài miệng chắc nịch:
“Tất nhiên! Cảm giác đó thật sự tuyệt!”
Nghe , Cố Bàn Bàn hăng hái hẳn lên, cẩn thận ghi những gì Lâm Cảnh Lan giảng. Sau đó chỉ một bài khác:
“Tớ hai bài giống , nhưng bài tớ vẫn hiểu…”
Một tuần , Lâm Cảnh Lan giật lấy hai cuốn bài tập từ tay Cố Bàn Bàn, chỉ toán mà còn cả vật lý.
Cố Bàn Bàn ôm chặt cuốn bài tập vật lý buông:
“Vật lý của tớ vẫn vững, luyện thêm nữa. Cậu cũng mà, giờ tớ bài vật lý 75 điểm, ít nhất cũng cố lên 85 chứ?”
Lâm Cảnh Lan nghiến răng:
“Cậu lấy thời gian và sức lực để nâng vật lý từ 75 lên 85, chi bằng dùng nó để học hóa, đủ giúp nâng từ 45 lên 75 đấy.”
“Một bên chỉ giúp tổng điểm tăng 10 điểm, bên tăng 30 điểm. Cái tính chắc vẫn hiểu nhỉ? Vậy thì học hóa !”
Cố Bàn Bàn mặt mày ủ rũ mở sách hóa:
“ học hóa khổ lắm…”
Lâm Cảnh Lan :
“Một tuần , học vật lý cũng thấy khổ đấy. Cố chịu qua giai đoạn đầu là .”
Cố Bàn Bàn than thở:
“ là khổ mãi mới đỡ, bắt đầu thấy dễ hơn tí thì cho học nữa…”