Mộc Dương thở dài một  bất đắc dĩ   sang Trương Hiểu Dung cũng đang nóng lòng sốt ruột.
Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ mu bàn tay Trương Hiểu Dung, tỏ ý bà đừng lo lắng.
Dù  dù Mộc Khai Kim cho ý kiến như thế nào thì đều  lợi cho nhà bọn họ.
Bởi vì nếu như  trả tiền, tiền học của Mộc Hồng Tinh sẽ do nhà chính bỏ .
Vậy thì, nhà bọn họ sẽ   quá áp lực. Ngược   chọn tự giữ tiền của  cho Mộc Hồng Tinh  học thì nhà bọn họ chỉ  áp lực một chút thôi.
Chỉ là bây giờ Dương Thục Phương còn  bình tĩnh trở .
Mộc Khai Kim chờ một lúc, thấy Mộc Trung Quốc vẫn   gì bèn thúc giục: “Thằng cả,   ?”
Mộc Trung Quốc  dám mở miệng, do dự một hồi   từ chối lên tiếng: “Con  theo bố.”
Mộc Trung Quốc  như thế  khiến Mộc Khai Kim bật .
Mộc Khai Kim  vẻ vui mừng, chẳng qua Mộc Khai Kim  nhanh   thêm: “Không , bảo con  thì con cứ .”
“Hơn nữa, con cũng coi như là chủ một gia đình . Chẳng lẽ tương lai  định quán xuyến gia đình  ?”
Mộc Khai Kim  .
Mộc Dương ở bên cạnh trông thấy tất cả, đột nhiên cũng thấy quý quý Mộc Khai Kim.
Ông lão , thực  cũng  sáng suốt. Hơn nữa còn  đúng lúc uỷ quyền  để rèn giũa con .
Mộc Trung Quốc do dự một hồi, rốt cuộc hạ quyết tâm, nhỏ giọng : “Trước   cũng bảo trong nhà  đủ sức để cho Hồng Tinh  học, nên con  chọn cách phía . Sau  tiền kiếm , nhà con sẽ giữ  một phần, tiết kiệm cho thằng bé  học.”
Lúc Mộc Trung Quốc   những lời , Mộc Dương trông thấy vành mắt Trương Hiểu Dung đỏ lên. Ngay cả Mộc Hồng Tinh cũng bất ngờ. Rõ là   nghĩ tới Mộc Trung Quốc  lo cho  như thế.
Dương Thục Phương tức điên lên, nhưng bà còn  , Mộc Trung Hoa  theo ý của Mộc Trung Quốc mà : “Nếu Trung Quốc   ý  thì cứ  như  .”
Mộc Trung Hoa   , lập tức nhận  ánh mắt cảm kích của Mộc Trung Quốc.
Giống như là chuyện  là Mộc Trung Hoa vì Mộc Trung Quốc nên mới quyết định như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-126.html.]
Mộc Trung Hoa cứ thế lấy   cái danh  .
Mộc Dương xem mà thầm lắc đầu trong lòng.
Cảm thấy Mộc Trung Quốc quả thật là quá thành thật.
Dương Thục Phương cuối cùng  nhịn nổi mở miệng : “Chúng mày là đang   gì đấy hả? Chẳng lẽ đều  phân nhà  ?”
Dương Thục Phương đang  hai đứa con trai dỗ dành, nhưng Mộc Khai Kim  hạ giọng : “Chuyện  cứ quyết định  . Bà còn  thêm chuyện nữa thì phân nhà luôn cho xong.”
Mộc Khai Kim  lên tiếng, tức thì doạ Dương Thục Phương  dám mở miệng nữa.
Tuy rằng như  thì   tiền bà cầm  ít  một nửa nhưng mà vẫn đỡ hơn là phân nhà.
Hai đứa con mà phân nhà thì bà càng  quản lý .
Vậy thì càng  .
Dương Thục Phương hậm hực.
Trần Xuân Hoa đang  thì  nghĩ tới tiền công của Mộc Dương, thế là bà  khẽ chọc chọc chồng , đưa mắt ý bảo ông  Mộc Dương.
Mộc Trung Hoa đương nhiên  ý của Trần Xuân Hoa, nhưng Mộc Trung Hoa  thèm vấy  vũng nước đục .
Mà Mộc Trung Hoa thấy Mộc Dương  thể kiếm  bao nhiêu tiền cơ chứ? Cũng chỉ là đứa trẻ chơi đồ hàng thôi.
Mộc Trung Hoa  lên tiếng, Trần Xuân Hoa giận đến độ véo ông  một phát ở  gầm bàn.
Có điều Mộc Dương cũng  quên chuyện  , cô chắc chắn còn   thêm 1234  nữa về chuyện , nếu    cô còn giữ nổi tiền riêng của  ?
Vậy nên Mộc Dương  dốc sức chủ động phối hợp, nhắc đến công việc  : “Thế tiền con kiếm  thì  ạ?”
“Là giao cho bà nội  là giao cho  con? Hay là tự con cầm?”
Mộc Dương chủ động   còn  Mộc Khai Kim bật .