Dương Thục Phương cả buổi sáng   thấy Mộc Dương  thì liền cảm thấy cả   vui vẻ.
Kết quả khi  thấy Mộc Dương đeo giỏ rau lợn  về thì sắc mặt mới giãn  một chút.
 vẫn lạnh nhạt mà mắng cô một câu: “Cả buổi sáng  thấy  , cũng   là  , như kẻ vô gia cư.”
Mộc Dương cảm thấy gần như cả đời Dương Thục Phương thực sự  thể nào mà  năng  một câu tử tế.
 cũng bởi vì giỏ rau lợn  nên buổi sáng của cô cũng  diễn  một cách bình an vô sự.
Mộc Dương đói lắm  nên ăn liền hai bát cháo, Dương Thục Phương  nhịn  mà : “Đói sắp c.h.ế.t  ?”
Mộc Dương  chút    gì nên cầm đôi đũa mà lòng như ghẹn .
m thầm mà liếc  Trương Hiểu Dung và Mộc Trung Quốc, trong lòng suy nghĩ   đến khi nào mới  thể  ở riêng.
Mộc Dương nghĩ chắc chỉ  ở riêng thì mới   Dương Thục Phương mắng chửi nữa.
Như  mới  thể rời xa Dương Thục Phương .
  bộ dạng  thì chắc là vẫn còn  lâu nữa mới .
Dù  thì hiện tại cách giải quyết mà Trương Hiểu Dung mà Mộc Trung Quốc nêu  với Mộc Khai Kim cũng khiến họ  hài lòng .
Nên chắc chắn là cũng    ở riêng nữa.
Mộc Khai Kim   Dương Thục Phương một câu: “Được , lúc đứa cháu lớn như   đói mà bà còn  những cái   gì? Chẳng lẽ nhà  ngay cả cơm của cháu cũng  đủ nuôi  ?
Dương Thục Phương  hằn học  Mộc Khai Kim một câu : “Ông  gánh vác việc gia đình nên   sự khó khăn của những việc !”
Cuối cùng Mộc Khai Kim vẫn là   uy quyền của cả nhà.
Mộc Khai Kim trực tiếp buông đũa  : “ chẳng nhẽ cháu gái chúng   ăn cơm  ? Mặc dù hai ngày nay nó  ở nhà  nhiều việc nhưng   ngoài cả buổi cũng là vì để kiếm tiền mà.”
“Bà thử xem lương tâm của bà , chẳng lẽ cháu gái của chúng   hiếu thuận  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/chuong-148.html.]
Không    là nghĩ đến 1 tệ và viên kẹo ngày hôm qua   mà bà  cuối cùng cũng bỏ qua mà   gì nữa.
Lúc  Mộc Dương mới nhẹ nhàng mà thở hắt  một  vội vàng ăn cho xong bát cơm của    thì   ngoài.
Cô thực sự   ở trong nhà thêm một giây một phút nào nữa.
Trần Xuân Hoa giận giữ mà  một câu rằng: “Nếu như mà   đưa cho nó 1 tệ để nó để dành thì nó   mà lấy tiền hiếu thuận với  chứ? Để dành riêng  một tệ, chẳng nhẽ  nên hiếu thuận với   ?”
Trần Xuân Hoa thêm dầu  lửa nên Mộc Trung Hoa trừng mắt  bà một cái : “Ăn cơm mà cũng  chặn  cái miệng của bà  ?”
Trần Xuân Hoa bỗng nhiên cũng   chuyện nữa.
 Dương Thục Phương cũng  nhịn  mà nghĩ ngợi.
    , nếu như thực sự hiếu thuận thì tại   đưa nốt một tệ  cho bà chứ?
Đây   là  trò cho  khác !
Dương Thục Phương hôm nay  khó chịu liếc  Trương Hiểu Dung   bao nhiêu .
Đây cũng là điều mà Mộc Dương  hề nghĩ đến, nếu như Mộc Dương  điều  thì ngay cả một tệ  cô cũng  đưa cho Dương Thục Phương .
Đưa tiền cho bà thì dù  cũng  nhận  điều gì  đep cả, đây là cái đạo lý gì cơ chứ?
Hôm nay Mộc Dương buôn bán cũng  ,  bao lâu  bán hết đồ .
Sau đó Mộc Dương và Lôi Hướng Sơn liền đẩy xe  về nhưng hai  cũng  vội vàng   trong sân.
Dù  cũng còn  rửa rau ở nhà Lôi Hướng Dương.
Buổi chiều Lôi Hướng Dương chắc chắn vẫn về lấy thêm rau để bán.
Hơn nữa Mộc Dương cảm thấy hôm nay chỗ rau trong tay Lôi Hướng Dương e rằng sẽ  dễ dàng bán  hết.
Vì dù   lượng rau cũng quá nhiều.
Vậy nên rửa một ít rau tươi thì đến lúc đó cũng sẽ dể bán cùng hơn.